Menu Close

Cúng cô hồn

Bạn hiền,

Mỗi khi nghe đến mấy chữ cô hồn, các đảng là BTL tôi tưởng tượng ra mấy tay du đãng với nét mặt ngầu đời. Chữ cô hồn còn làm cho BTL tôi tưởng nhớ đến hồi nhỏ ở Việt Nam theo đám bạn trời đánh trong xóm đi giật đồ cúng cô hồn, và mỗi lần như vậy là về nhà bị mẹ đánh mập đòn. Thật ra thì chỉ là ham vui, chứ ăn uống gì được ba cái thứ đồ cúng đó. Cũng may là BTL tôi không tin dị đoan, chứ nghĩ đến thức ăn mà người ta dùng để cúng những người của cõi âm, xong quăng ra cho mình giành giật, thì ai mà dám rớ tới. Hồi bé ai mà không ham vui, chỉ biết đồ chùa là lao vào giành giật, chẳng cần biết cái sự tích cúng cô hồn từ đâu mà ra.

Bảo Huân

Bạn hiền, theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẹ của ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt thần nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi tránh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng thức ăn đã hóa thành lửa đỏ. Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó. Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này. Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời, và lễ cúng cô hồn cũng xuất phát từ đó, nhưng lễ cúng cô hồn khác với lễ Vu Lan dù được cử hành trong cùng ngày rằm tháng bảy. Một đằng là để cầu siêu cho cha mẹ nhiều đời được siêu thoát, một đằng là để bố thí thức ăn cho những vong hồn chưa được siêu thoát, những vong hồn không nơi nương tựa, không người cúng kiến.

BTL tôi bấy lâu nay cứ nghĩ ở Việt Nam hoặc các quốc gia Châu Á mới có tục lệ này, nhưng mới đây ngay ở nước Mỹ này, cụ thể hơn là ở tiểu bang California, có một gã đàn ông người Mỹ cũng biết thí cô hồn. Gã đàn ông 56 tuổi, không được báo chí cho biết tên, đã ném tiền qua cửa kính trong lúc đang lái xe trên xa lộ 210 gần thành phố Los Angeles. Lập tức thiên hạ nhảy xuống xe, tranh nhau lượm của cúng cô hồn và làm ùn tắc giao thông trên xa lộ cả tiếng đồng hồ. Không biết số tiền gã cúng cô hồn là bao nhiêu, chỉ biết là sau khi cảnh sát đến hiện trường, gom được số còn lại là 10 nghìn đô-la. Cảnh sát còn kêu gọi những ai nhặt được tiền hãy mang trả lại. BTL tôi không biết viên cảnh sát nào đi làm một chuyện vô ích khi ông lên tiếng kêu gọi bà con mang tiền đến sở cảnh sát trả lại. Được rồi! cứ ở đó mà ngóng cổ lên năn nỉ, chỉ có tên nào bị điên mới mang trả lại.

Theo lời khai của kẻ ra tay bố thí thì số tiền đó được rút ra từ chương mục tiết kiệm của gã và bà vợ. Gã còn khai với cảnh sát là gã muốn tự sát, và giờ này đã được giam trong nhà thương để bác sĩ khám coi gã có bị điên không. BTL tôi không phải là bác sĩ, nhưng BTL tôi tin chắc gã đàn ông 56 tuổi này không có bị điên. Nếu gã muốn tự tử thì cứ việc hành động, việc gì phải đi báo với cảnh sát. Cũng may cho gã là gã đi báo với cảnh sát để được can thiệp, chứ gã mà báo với những người không quen biết, như BTL tôi chẳng hạn, thì tôi đã tạo điều kiện cho gã toại nguyện nhanh và gọn. Còn chuyện gã mang mấy chục nghìn hay trăm nghìn gì đó đi cúng cô hồn, tiền đó đâu phải của riêng gã, mà là tiền tiết kiệm của hai vợ chồng mà. BTL tôi nghi ngờ gia đình này chắc cơm không lành canh không ngọt, cho nên gã mang tiền ném qua cửa sổ cho bà vợ tức chơi. Giận vợ, mang tiền đi cúng cô hồn là điều rất nên làm, chứ giận vợ mang con quăng xuống biển như gã đàn ông Việt Nam ở tiểu bang Alabama thì bị tử hình là phải. BTL tôi cũng rất mong ở Mỹ này có nhiều người giận vợ đi cúng cô hồn để cho chúng sanh được nhờ vả.

Bạn hiền, mà thật ra thì tiền bạc chỉ là những thứ phù phiếm, giữ làm gì cho thêm khổ, quăng đi như gã đàn ông bên California làm là đúng nhất. Để BTL tôi phân tích cho bạn hiền nghe này: “tiền có thể mua được nhà to nhưng không mua được gia đình, mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, mua được thuốc men nhưng không mua được sức khỏe, mua được sách vở nhưng không mua được kiến thức, mua được chức tước nhưng không mua được sự kính trọng, mua được quà cáp nhưng không mua được tình yêu”. Bạn hiền thấy đấy, tiền bạc không là gì cả, nó chỉ đem lại khó khăn và đau khổ.

Vì thế ai có tiền cứ quăng đi cho rảnh nợ, nhưng trước khi quăng nhớ báo cho BTL tôi hay sẽ quăng ở đâu.

BTL
Viera, FL
21 tháng 8, 2009