Như vậy là bọn lãnh tụ Bắc Kinh cuối cùng cũng đã lộ rõ bộ mặt bành trướng với những ý đồ lấn chiếm lãnh thổ phương Nam và thống trị biển Đông.
Như vậy thì nhà cầm quyền Hà Nội cuối cùng cũng đã nhận ra được mối nguy mất nước khi người đàn anh phương Bắc càng ngày càng tỏ ra hung hãn. Bọn chúng tấn công tàu đánh cá của ngư phủ Việt Nam chưa đủ, đến nay chúng bắt đầu tiến sâu vào lãnh hải của Việt Nam và phá hoại các tài sản của công ty dầu khí của nhà cầm quyền CS VN.
Bạn hiền, sau khi con tàu Hải Giám của Trung Cộng tiến sâu vào lãnh hải của Việt Nam, quấy rối hoạt động của tàu Bình Minh 02 của Việt Nam, cố tình cắt đứt dây cáp của tàu Việt Nam đang hoạt động bình thường trong phạm vi thềm lục địa của Việt Nam, người Việt khắp nơi trên thế giới ai cũng phẫn nộ. Sau khi bà Nguyễn Phương Nga, người phát ngôn của bộ ngoại giao Việt Nam lên tiếng phản đối thì bà Khương Du, người phát ngôn của Trung Quốc đáp ứng lại một cách vô cùng tráo trở. Thay vì lên tiếng xin lỗi Việt Nam thì bà Khương lại lớn tiếng hù dọa, đòi Việt Nam chấm dứt những hoạt động thăm dò dầu khí trên ngay vùng biển của Việt Nam.
Bạn hiền hãy tưởng tượng bạn đang trồng cây trong vườn của mình tự nhiên có thằng hàng xóm xông qua bứng lên, sau đó nó còn cấm bạn hiền không được trồng trọt. Giả sử tình huống đó xảy ra thì bạn hiền sẽ làm gì? Đặt trường hợp ở đây bạn hiền là một kẻ tay yếu chân mềm còn thằng hàng xóm kia là một tên côn đồ, vai u thịt bắp.
Không lẽ vì sợ nó mà bạn hiền phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Được đằng chân nó sẽ lân đằng đầu, sau khi chiếm mảnh vườn của bạn, nó sẽ chiếm luôn ngôi nhà của bạn, lúc đó bạn hiền chỉ còn nước bỏ nhà ra đi hoặc là ở lại thì phải làm tôi tớ cho nó.
Kịch bản này giống y hệt chuyện đang xảy ra trên mảnh đất hình chữ S ngày hôm nay. Sau khi bị bọn Trung Cộng trắng trợn cho tàu vào sâu lãnh hải của Việt Nam, phá hoại tài sản quốc gia của anh em đồng chí 16 chữ vàng xong, khi bị đòi bồi thường bọn chúng còn tráo trở, bắt nạt người anh em, trong khi không đưa ra một lý do chính đáng nào hết. Mặt khác, bọn bành trướng Bắc Kinh tiếp tục chiến thuật vừa đánh vừa đàm. Bọn chúng một mặt tấn công các tàu dầu khí và đánh cá của Việt Nam một cách thô bạo, hung hãn, mặt khác thì trấn an các quốc gia trong khu vực là Trung Cộng vẫn tôn trọng hòa bình (!?).
Trong lúc BTL tôi viết thư này gửi đến bạn hiền thì một sự kiện khác trên biển Đông lại xảy ra sau vụ tàu Bình Minh 2 bị tàu Hải Giám Trung Quốc tấn công. Lần này nạn nhân là tàu Viking II của tập đoàn dầu khí Việt Nam. Cũng như lần trước, bất kể tàu Việt Nam đang hoạt động sâu trong lãnh hải của mình và cách xa hải phận quốc tế đến 80 hải lý. Ở khu vực này chỉ cách bờ biển Việt Nam chừng 120 hải lý, và cách xa vùng đất gần nhất của Trung Quốc là đải Hải Nam đến 340 hải lý. Nói một cách thông thường thì phần biển gần đất liền của quốc gia nào thì tất nhiên thuộc chủ quyền của quốc gia đó. Vì thế có nhiều người thắc mắc là tại sao phía Trung Cộng lại dám ngang nhiên tuyên bố chủ quyền một cách láo lếu như thế?
Lý do đơn giản là bọn này là quân ăn cướp, chúng nó xài luật rừng, vẽ ra cái đoạn 9 khúc, tự gọi là đường lưỡi bò, nhằm chinh phục hết 80 phần trăm biển Đông. Bọn ăn cướp này còn dở cái trò “vừa ăn cướp vừa la làng”; một mặt bọn chúng dùng vũ lực tấn công các tàu dân sự của Việt Nam và Phi Luật Tân, mặt khác chúng trơ trẽn tuyên bố với cộng đồng quốc tế là chúng yêu chuộng hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế và đổ lỗi cho Việt Nam và Phi Luật Tân gây căng thẳng tình hình biển Đông. Bọn chúng một mặt ve vãn các quốc gia Đông Nam Á, một mặt đe dọa bằng những lời lẽ của quân côn đồ. Thật xấu hổ cho đám con cháu của Khổng Tử ngày nay. Với chiến lược vừa đánh vừa đàm, một mặt thì khuyên các quốc gia trong vùng không nên “gây không khí căng thẳng”, mặt khác bọn chúng tiến hành các biện pháp gây hấn bằng vũ lực, phô trương quân sự, khoe khoang tàu ngầm, tàu sân bay, tập trận hải quân hùng hậu.
Biển Đông ngày càng dậy sóng. Những người lãnh đạo đất nước dù có hèn hạ, nhu nhược cách mấy đi nữa cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ. Những “Lê Chiêu Thống” nếu có, chỉ là một thiểu số rất nhỏ. Những cuộc biểu tình tự phát ở Hà Nội và Sài Gòn của dân chúng, phản đối bọn bành trướng Bắc Kinh là hồi chuông cảnh tỉnh cho những ai còn có ý định bán nước, họ sẽ bị xã hội và nhân dân đào thải. Thế thì chúng ta phải làm sao đương đầu với gã khổng lồ tham lam kia?
Tranh: CAN
Bạn hiền, có nhiều người cho rằng Việt Nam hiện tại rất yếu, không thể so sánh về mặt quân sự, do đó chỉ có hai giải pháp: một là mang vấn đề này ra cộng đồng quốc tế, hai là nhờ sự trợ giúp của các quốc gia có lực lượng quân sự hùng mạnh như Hoa kỳ.
Theo BTL tôi thì cả hai giải pháp kể trên đều không ổn, vì sẽ không có ai lo cho mình hết, vận mệnh quốc gia phải do chính chúng ta gánh vác. Đồng ý là sự hiện diện của Mỹ sẽ làm cho anh Tàu chùn bước, nhưng có gì chắc chắn là Mỹ sẽ đứng về phía Việt Nam. Còn tự ái dân tộc nữa chi? Dân tộc Việt Nam từng bị nhà Hán đô hộ cả nghìn năm nhưng cuối cùng cũng vẫn giành được độc lập tự chủ quốc gia. Bọn Trung Cộng bành trướng của ngày hôm nay thì cũng chẳng khác xa tổ tiên của chúng ngày xưa, bọn chúng lúc nào cũng ôm giấc mộng bá chủ hoàn cầu, hay ít nhất là nuốt gọn vùng lãnh thổ Đông Nam Á, bắt đầu bằng cái lưỡi một con vật mà chúng ta thường hay ví là ngu như “nó”.
Đồng ý là quân đội Trung Cộng hiện tại rất mạnh, so về mặt vũ lực thì VN chắc chắn thua. Tuy nhiên, VN có hai lợi điểm, thứ nhất là chánh nghĩa. Hãy nhớ lời Nguyễn Trãi: “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo”. Thứ hai là dân tộc VN là một dân tộc can cường, bất khuất. Hai lợi điểm đó là những thứ vũ khí độc đáo mà không có tiền bạc nào có thể mua được và không có thứ bạo quyền nào có thể dập tắt được.
Đã hơn 3 thập niên trôi qua từ khi cuộc chiến VN chấm dứt, người dân Việt đã được hưởng hòa bình trong một thời gian thật dài, và điều chắc chắn là không ai trong họ muốn trở lại cái thời chinh chiến điêu tàn. Ai cũng muốn yên ổn làm ăn, xây dựng đất nước, nhưng không phải vì vậy mà bọn xâm lăng có thể muốn lấn chiếm. Cái tinh thần bất khuất của dân tộc Việt là một thứ thiêng liêng, có lẽ bọn bành trướng phương Bắc không bao giờ hiểu được. Trước khi có ý định thôn tính dãy đất hình chữ S, có lẽ bọn chúng cần ôn lại lịch sử, đọc lại mấy câu thơ của ông tướng Lý Thường Kiệt:
Nam quốc sơn hà
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Bản dịch:
Sông núi nước Nam
Sông núi nước Nam vua Nam ở,
Rành rành định phận tại sách Trời.
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm,
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời.
Rockledge, FL
10 tháng 6, 2011