Menu Close

“Mối tình nghệ sĩ như… pháo hoa”

Bài hát bất hủ của Đoàn Chuẩn, Từ Linh làm tôi xao xuyến. Dòng nhạc đó, khi ra hải ngoại, tôi mới được thưởng thức. Một trong những tác phẩm vượt thời gian và không gian. Ca từ nhạt nhòa, nhức nhối kỷ niệm:

Mối tình nghệ sĩ như giấc mơ…
Chóng tàn vì vương muôn ý thơ…
Mỗi chiều ngàn tiếng tơ khóc than
Còn nhắc mãi tới đêm nao trăng về…

Nhưng có những người khá nghệ sĩ, mà tình của họ chẳng thèm tàn! Ai vậy?

Lần đầu nghe đến danh xưng “CLB Tình Nghệ Sĩ,” tôi nghĩ ngay đến bài hát. Nhưng bài hát của hai danh tài âm nhạc và CLB này có chung một điểm: “Tình Nghệ Sĩ.” Và  một vài điểm nữa. Cả hai đều hay: Bài hát rất hay, CLB cũng rất hay… (hát). Cả hai đều thuộc về phạm trù âm nhạc: một bên là một tác phẩm âm nhạc, một bên là một tổ chức âm nhạc. Nhất là, cả hai đều… dùng tiếng Việt.

Nhưng cũng lại khác nhau đến nghìn trùng! MTNS thì… lãng đãng thơ mộng, dắt díu về miền tâm thức. CLB TNS thì… hồn nhiên vui tươi, náo nức hiện tại. Nhưng khác nhất là ở chỗ MTNS thì “như giấc mơ, chóng tàn…” còn CLB TNS thì chẳng chịu tàn, mà có họp mặt thì không thèm tan! Nếu Đoàn Chuẩn – Từ Linh tham gia vào CLB TNS, không biết hai ông sẽ… đổi ca từ của MTNS ra làm sao?!

alt

CLB Tình Nghệ Sĩ, TAViet, và các thân hữu chụp hình ngày họp mặt tại tư gia của AC Ns Cao Minh Hưng

Tuy tiệc không chịu tàn, nhưng hoàn cảnh thực tế: cuối cùng, thì ai cũng về nhà nấy rồi.

Nhưng cũng chưa chịu tan. “Dư Âm” được chuyển qua email ào ào, người nào cũng gói ghém những nụ cười và tình thân mang về… vui tiếp ở nhà, và gửi ngược lại qua xa lộ thông tin internet!

Đúng vậy. Ai đến với CLB TNS thì cũng sẽ thấy, “Mối tình nghệ sĩ như… pháo hoa,” rộn ràng tiếng cười, rực rỡ tình thân, giòn tan nổ mãi, vũ điệu muôn màu. Tại sao là ‘vũ điệu’? Tưởng chỉ hát thôi mà! Không, hát thì phải đi với ‘múa,’ mà múa kiểu lạ. Thường người ta mặc áo đầm để múa, thì gọi là ‘nhảy đầm.’ Còn mặc áo dài để múa thì gọi là… gì, thì tôi chịu!

Nhưng đừng vội vã kết luận đây là một nơi toàn tiếng cười. Cũng có những trăn trở, những oặn mình, những cơ hội rèn nhân tính. Ồ, nghệ sĩ mà… mô phạm đến vậy à? Vâng, chắc tại vì có các vị của nhóm Bưởi – Chu Văn An, và các Thầy Cô của TAViet Ban Đại Diện các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California. Nhưng thật ra, mô phạm nhất có lẽ là vị Thầy khả kính Lưu Trung Khảo, mà ba tổ chức trên đã hợp nhau để thực hiện một tập sinh niệm.

Lần đầu tôi biết đến CLB TNS là vào một ngày nắng đẹp của mùa thu California, khi mọi người quy tụ để chụp hình cho Tuyển tập sinh niệm kính Giáo sư Lưu Trung Khảo. Trưởng CLB TNS, Anh Chị Cao Minh Hưng và Ngọc Bích, đôi uyên ương nghệ sĩ tài-sắc-tâm vẹn toàn, đã mở cửa và mở lòng cho mọi người đến dự ngày họp mặt. Không khí đầm ấm nhưng vui nhộn. Hôm đó, tôi được Thầy Khoa giới thiệu với Nhà văn Việt Hải đến từ Los Angeles, người chịu trách nhiệm tổng quát cho Tuyển tập sinh niệm Lưu Trung Khảo.
Tôi rất cảm phục khi biết ông tuy có khó khăn về sức khoẻ mà vẫn chăm lo cho tuyển tập vinh danh Gs Lưu Trung Khảo một cách hết sức chu đáo và tận tình. Thật là một tình cảm đẹp, một tấm lòng đẹp. Đẹp như nắng thu óng ả hôm đó.

Đẹp vậy chưa đủ. Sau khi mãn tiệc tan hàng, Thầy Nguyễn Văn Khoa, Chủ tịch của TAViet, gửi một email xúc động lòng người: “Thầy Đặng Ngọc Sinh trong giây phút hứng khởi của một nghệ sĩ đã ký họa chân dung giáo sư Lưu Trung Khảo trông thật đẹp giai …
và pha chút đẹp lão! Thầy Sinh cũng có nhã ý trao bức ký họa này để Ban Đại Diện các TTVN làm quà kính tặng thầy Khảo nhân buổi chụp hình chung tại tư gia NS Cao Minh Hưng trưa Chủ Nhật vừa qua. Hy vọng anh Việt Hải sẽ đưa ký họa chân dung thầy Khảo này vào sách của thầy Khảo, như một kỷ niệm vui, khó quên.”

Chưa xong. Như muốn ‘sóng sau dồn sóng trước,’ Thầy Khoa còn viết chữ đậm ở cuối thư: “Lời nhắn thêm: Nếu không gì trở ngại, một tấm họa chân dung GS Lưu Trung Khảo, đẹp nhất thế giới, sẽ được thầy Đặng Ngọc Sinh chuẩn bị để trang trọng trưng bày vào ngày ra mắt sách của thầy Lưu Trung Khảo. Xin chờ đợi!” Đọc đến đây thì tôi đành cảm thán: Thầy Khoa quảng cáo kiểu này thì… làm sao chờ nổi, thưa Thầy?

Nhà giáo Lưu Trung Khảo đã nhẹ nhàng nhủ bảo, “Đây là bài học thực hành về chữ NHẪN đó Trangđài! Nói nào ngay, bức ký hoạ của thầy Sinh quả là một tuyệt phẩm, Thầy Khoa không quảng cáo quá đáng đâu. Đến ngày đó, Trangđài coi sẽ biết. Bức chân dung của Lưu Anh Tuấn cũng là một nghệ phẩm tuyệt vời. Mong các anh chị em cùng tới họp mặt ngày đó để chúng ta cùng chung vui.”

Đẹp, và vui. Đó là hai từ chính xác nhất để nói đến CLB TNS và những sinh hoạt của nhóm. Gs Song Thuận đã cảm tác ngay một bài thơ về buổi chụp hình, và hỏi, “Một ngày có mấy giờ vui?” Còn tôi muốn hỏi, “Một đời có mấy ngày vui?” Và nếu chỉ được một ngày vui như ngày chụp hình lưu niệm này, thì… thật đáng sống, và nên vui tiếp nữa, kẻo hoài đời đi!

alt

CLB Tình Nghệ Sĩ, TAViet, và các thân hữu chụp hình ngày họp mặt tại tư gia của AC Ns Cao Minh Hưng

TGT