Menu Close

Tơ tình vương vấn (10-15-2014)

Câu hỏi kỳ này

Em làm kế toán cho một công ty sợi nhựa và quen anh ấy qua lần ảnh về thăm Việt Nam Tết rồi. Nhà của chị ảnh có quán nước sát với công ty em làm và hai đứa quen nhau từ đó….

Anh ấy đang bảo lãnh em sang Mỹ, em rất lo lắng cho tương lai của mình, vì công việc của em là kế toán gần 10 năm nay, nhưng qua Mỹ thì nghe nói phải học lại từ đầu và tuổi của em chắc khó mà đi học nổi (năm nay 29 tuổi), nhất là ảnh quyết định phải có con sớm (ảnh 41).

Khi bàn tính về việc làm, cuối cùng, ảnh chọn cho em nghề nail. Ảnh nói nghề này học nhanh, người Việt mình khéo tay dễ có tiền mà dì của ảnh có một tiệm cứ thiếu thợ hoài. Ảnh sẽ gởi ở đó làm cho đến khi có bằng. Rồi ảnh gởi cho em một mớ dụng cụ để thực tập và tài liệu tiếng Việt để tìm hiểu trước.

Em lên mạng search thêm tư liệu thì thấy nhiều bài viết có vẻ hơi “đả kích” người làm nail và nhiều câu chuyện lùm xùm quanh họ. Em cũng đâm lo. Mẹ em thì bảo nghề nào cũng nghề, lương tâm trong sáng là được. TTVV có ý kiến gì về công việc tương lai của em không?

(Thủy Tiên, Gò Vấp)

Trả lời của bạn đọc:

Tuổi Mây

(….) Các bạn khác đã nói nhiều, mình xin gởi đến Thủy Tiên vài thông tin thực tế, vì chính bản thân mình cũng rất bỡ ngỡ khi lúc mới vào nghề, nếu Thủy Tiên sang Cali, chuẩn bị 400 giờ học, rồi thi (không tính chuyện “mua” giờ, đi tắt thường không tốt:) Thời gian học sẽ từ 3-6 tháng, tùy theo khả năng tiếp thu của mỗi người.

Nếu có tiệm “người nhà” thì quá thuận tiện, nhưng mới ra nghề  thì chỉ làm tay-chân nước, không cần kinh nghiệm nhiều, có bằng làm được ngay.

Còn làm bột thì phải trải qua một thời gian ngắn nữa. Nhiều người chỉ 1 tháng đã bắt đầu làm được, và làm đẹp, được khách tín nhiệm nhưng nhiều người phải từ 6 tháng đến 1 năm mới được.

Chỗ mình trung bình một tuần $500, cộng thêm $70-$80 tiền tip. Mới ra nghề kiếm khoảng 350 đô/tuần. Mình có người bạn đang làm ở một tiểu bang xa, mỗi ngày “lượm” $300-$400 dễ dàng. Nhưng đổi lại, bạn mình không còn thời gian cho gia đình và bản thân. Bạn mình có rủ mình đến làm chung nhưng mình từ chối.

Trong cuộc sống, tiền cần thật nhưng nhiều thứ khác cần hơn và lại không thể mua được bằng tiền…

Minh Tuyết

Kính gửi Ban Biên Tập,

Tôi vừa nhận được báo Trẻ số 902. Xin Cám ơn Ban Biên Tập.

Dưới đây là ý kiến của tôi, nếu các Anh Chị trong BBT thấy không có gì trở ngại, xin cho đăng ở mục TTVV.

Nhiều lần tôi đọc những câu hỏi và trả lời ở mục TTVV, tôi thấy các bậc phụ huynh và các bạn trẻ chỉ nêu ra vấn đề việc làm và kiếm tiền, rất hiếm thấy nêu ra vấn đề hướng dẫn con cái về tinh thần.

Xin gửi đến các bạn trẻ quan điểm của tôi:

Tình yêu rồi đi đến hôn nhân, ai cũng biết điều này! Khi kết hôn là tạo lập một gia đình – có nghĩa là sẽ nuôi dạy con cái trong tương lai.

Thời gian đi mau lắm các bạn ạ! Trẻ con thì lớn rất nhanh và sẽ đi học, toàn là chữ Mỹ, nếu có chữ Việt, cũng chỉ là second language. Suốt những năm con em các bạn đi học, các bạn sẽ nhận được thơ, giấy tờ…, giấy mời đi họp… trường học gởi về. Và điều quan trọng nhất: Nếu cả hai bố mẹ không biết tiếng Anh, làm thế nào để chia sẻ với con cái khi chúng đến tuổi dậy thì, cần sự quan tâm và hướng dẫn của bố mẹ? Tôi thiết nghĩ ở Mỹ này, vợ giỏi Anh văn hoặc làm nhiều tiền hơn chồng không còn là vấn đề. Một trong hai bố mẹ nên làm ít giờ, trau dồi Anh văn và hướng dẫn con cái. Đời người qua mau, khi con em của các bạn trưởng thành, không có sự quyến luyến và gần gũi với bố mẹ, lúc đó các bạn có hối tiếc thì đã muộn.

Chúc các bạn trẻ sắp thành hôn nhiều may mắn!

alt

Bảo Huân