Thưa quý độc giả thân mến!
Xưa giờ Việt Nam chúng ta là một nước nhỏ, nằm kế bên một anh chàng khổng lồ về đất đai và dân số. Lớn và láo! Rảnh, không có nội loạn, là dòm ngó lân bang, xua quân đi cướp bóc! Có thằng hàng xóm ‘cà chớn’ như vầy thiệt cũng khổ!
Chính sử Việt Nam cho thấy từ thời lập quốc tới giờ, triều đình phong kiến Việt Nam thường tìm cách né tránh cuộc chiến tranh với triều đình phong kiến Trung Quốc phương Bắc (vì quánh nhau với nó thì ‘hươu le lưỡi; chó cũng dạt móng!’). Thôi thì hối lộ cho nó chút chút, nói văn hoa là triều cống để cho nó câm cái mõm nó lại! (Còn né không được, bị chèn ép quá, không quánh không được thì buộc lòng cho nó vài chưởng để cho nó thấy 7, 8 ông Trời! Ông đã nhịn mà mầy cứ lấn nha!) Quánh nó xong… lại triều cống! Mỗi lần lên ngôi là phải đem lễ vật đến ‘cống’ Thiên tử để được sắc phong là An nam Quốc vương. (Cấm xưng Đế nha! Hoàng Đế là chỉ riêng mình Trẫm được tự xưng thôi!)
Nghe chính sử Ba Tàu nổ ‘bùm bùm’ như vậy! Ai cũng rét nhưng thực ra Thiên tử Ba Tàu đôi khi cũng chết nhát, cũng phải hạ mình mà đi ‘cống’ rợ Hung Nô, sợ mới ‘cống’ chớ…Kẻo không, nó quạu nó quánh cho Má mầy nhìn cũng hổng ra luôn! (Tháng chín Hung Nô giết biên tướng/Quân Hán tiêu tan dưới Liêu Hà/ Xương phơi muôn dặm không người nhặt /Trăm họ đầu thành cất đám ma…)
Chuyện rằng: Vương Chiêu Quân là một người con gái tài sắc vẹn toàn, cầm kỳ thi họa. Biết đàn tỳ bà, biết làm thơ phú. Bị tiến cung, làm cung nữ thời Hán Nguyên Đế (năm 49-33, trước Công Nguyên).
Rợ Hung Nô phương Bắc thời đó hùng mạnh, Vua là Thiền Vu Hô Tàn Tà đích thân đến kinh đô Tràng An ngoài mặt là thần phục nhà Hán, (nhưng trong bụng chưa biết ai ngán ai?!) muốn Hán Đế gả một công chúa nào đó cho, để mình được làm con rể. Thằng con rể nầy coi bộ đầu gấu quá! Nó muốn vợ, Hán Đế chê nó man di mọi rợ, không gả là không xong! Rét quá, Hán Đế đành bấm bụng, nuốt nhục làm theo (nhưng len lén chơi đểu) thay vì gả một công chúa, thì Thiên tử xuống chiếu chọn 5 cung nữ từ hậu cung, ai tình nguyện lấy Thiền Vu Hung Nô sẽ được coi như công chúa. Các cung nữ dù được lên chức… đều ngần ngại sang Hung Nô. Chỉ có Vương Tường – tức Vương Chiêu Quân tình nguyện ra đi.
Đến ngày hôn lễ giữa Hô Hàn Tà và Vương Chiêu Quân, Nguyên Đế thấy nàng xinh đẹp quá trời… tiếc hùi hụi. Sao bấy lâu nay Trẫm lại không biết vậy cà?! Giờ hứa gả cho nó rồi làm sao mà nuốt lời cho đặng. Nuốt lời với nó; nó ‘nuốt’ luôn mình thì chết! Té ra tên họa sĩ cung đình là Mao Diên Thọ buộc các cung nữ phải đút lót mới vẽ hình đẹp dâng lên Vua, để hy vọng còn có cơ may được đêm nào đó… vào chầu thiên tử, (nhịn hoài cũng thèm chớ phải không?!) Em nào không chịu hối lộ sẽ bị vẽ hình xấu. Khi vẽ Chiêu Quân, Mao Diên Thọ thêm một nốt ruồi dưới khóe mắt (như bây giờ người ta chơi Photoshop vậy!) và tâu với Hán Nguyên Đế đó là “Sát phu trích lệ”, tướng sát chồng; nên Hán Nguyên Đế không dám rớ tới khi Chiêu Quân bị cống sang Hung Nô, Thiên tử nhìn mặt em hổng có mụt ruồi như tranh vẽ, Nguyên Đế biết tay họa sĩ này xạo, nổi trận lôi đình; sai lính đem Mao Diên Thọ ra mà mần thịt!
Chiêu Quân được Thiền Vu Hung Nô Hô Hàn Tà sủng ái, trở thành hoàng hậu. Hai năm sau, năm 39 trước Công Nguyên, Hô Hàn Tà chết, Chiêu Quân muốn trở về Trung Quốc, nhưng không được chấp thuận, nàng lại trở thành phi tần của Thiền Vu tiếp theo là con trai lớn của Hô Hàn Tà. Nghĩa là nàng ‘quằm’ Vua cha rồi ‘quằm’ luôn ông Vua con cho nó gọn!
Trường hợp đem người đẹp đi Cống Hồ nhục nhã đó của Vua Tàu làm mấy Chú Ba đời nầy qua đời khác, các văn nhân, thi sĩ (vốn lúc nào thấy người con gái đẹp là thèm nhểu nước miếng) như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Vương An Thạch, Quách Mậu Thiến, Mã Trí Viễn, Tào Ngu, Quách Mạt Nhược, Tiễn Bá Tán,… đều tiếc hùi hụi, làm thơ, viết kinh kịch… ‘xì nẹt’ vị hoàng đế kém cỏi và hèn nhát, viên thừa tướng thối nát bất tài, và tên thợ vẽ tư lợi Mao Diên Thọ.
Sau đó còn vẽ rắn thêm chân cho người đẹp Cống Hồ nầy bằng nhiều huyền thoại, truyền thuyết như: “Chiêu quân xuất tái” (“Đi đến biên cương”)! Khi qua một hoang mạc lớn, lòng chứa chan nỗi buồn thân phận phải xa quê, trên lưng ngựa buồn u uất, Chiêu Quân đàn bài “Xuất tái khúc”. Có một con ngỗng trời bay ngang, nghe nỗi u oán cảm thương trong khúc điệu; liền ruột gan đứt đoạn và sa xuống đất chết ngắc. Từ “lạc nhạn” trong câu “Trầm ngư lạc nhạn” do đó mà có. Nói dóc cỡ nầy cũng thuộc hàng cao thủ võ lâm đó chớ!
Nhắc lại chuyện xưa để thấy Hoàng đế Trung Hoa cũng không có ngon lành gì; cũng chết nhát như ai. Khi yếu cũng sợ, cũng đem người đẹp đi cống Hồ cho rồi để được yên thân!
Rồi hơn hai ngàn năm sau ở Trung Quốc bây giờ, thân phận người con gái mà lỡ sanh ra Trời bắt đẹp cũng không khá gì hơn nếu không nói là còn đau đớn hơn thời phong kiến ngàn xưa. Mấy em cũng bị đem ra làm một món hàng hóa để mua bán đổi chác!
Chuyện rằng: Lôi Chính Phú, bí thư quận ở thành phố Trùng Khánh được Tiêu Diệp ‘cống’ cho một em đẹp tên Triệu Hồng Hà! Lôi Chính Phú khoái tỉ tê!
Nhưng Tiêu Diệp là một thằng chơi đểu! Hối lộ tình dục xong; còn muốn nắm thóp Bí thư Lôi. Mỗi lần vào khách sạn với Bí thư Lôi, Triệu Hồng Hà đều bí mật gài máy quay phim trong túi xách có khoét lỗ để ghi lại toàn bộ cảnh ái ân.
Sau khi đã có được ‘bản đẹp’ các ảnh nóng, Tiêu bắt đầu điều đàn em giả làm bạn trai của Triệu Hồng Hà đến bắt quả tang. Lôi Chính Phú thất sắc không biết làm thế nào cho khỏi bể bạc tùm lum… thì ‘người hùng’ Tiêu Diệp xuất hiện để giải cứu. Bằng thủ đoạn này, Tiêu Diệp đã câu và bắt được rất nhiều quan chức Trùng Khánh làm con tin, tù binh của phe ta. Lúc nào muốn xài nó thì xài!
Lôi Chính Phú chỉ là quan nhí, cấp quận, quyền lực ít, nên còn nhát, sợ nó xì ra tùm lum là chết! Nhưng cấp cao hơn thì ai dám làm gì tao?!
Chu Vĩnh Khang, trùm Công An Trung Quốc, Cựu Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc từng được thuộc cấp hối lộ 400 phụ nữ để “giải sầu”! Chu có ít nhất 6 căn nhà riêng để “vui vẻ” với các ‘em’ ở thủ đô Bắc Kinh. Vợ Chu biết được ghen tuông lồng lộn lên, ly dị… Rồi bị xe đụng chết! (Sát nhân diệt khẩu, năm 2000?!)
Em Jia Xiaoye, cựu phát thanh viên Đài Truyền Hình Trung Ương Trung Quốc (CCTV), là vợ thứ hai của Chu- cũng được cho là “một món quà” mà cựu phó chủ tịch CCTV Lý Đồng Sinh hiến cho Chu. Ngoài ra, Chu, 71 tuổi, còn bị tố đã quan hệ tình dục với phát thanh viên đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV) Ye Yingchun trong xe hơi vào ngày 29-11-2013, 2 ngày trước khi Chu bị bắt và tạm giam.
Cựu Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai và cựu Giám đốc Công an Trùng Khánh Vương Lập Quân bị đồn là ‘các tay ma cô dẫn gái’ cho Chu khi Chu lên làm Chủ nhiệm Ủy ban Chính pháp Trung ương vào năm 2007.
Đồng minh thân cận của Chu, Thượng tướng Từ Tài Hậu, một thời là Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương cùng đàn em là tướng Cốc Tuấn Sơn, và Bạc Hy Lai Cựu Bí thư Trùng Khánh từng chia nhau người tình là diễn viên kiêm ca sĩ Tang Can.
Tang Can sanh ngày 12 Tháng Sáu năm 1975 tại tỉnh Hồ Nam, năm nay 39 tuổi. Em đã đẹp mà còn có học hành đàng hoàng, cử nhân về Âm Nhạc, chuyên trị nhạc Cách mạng không hà, làm văn công cho đoàn hát của Giải phóng quân Trung Quốc.
Tang Can mới đầu được “giới thiệu” cho cựu Thứ trưởng Bộ Công an Trung Quốc Lý Đông Sinh! Sinh chuyền em qua tay Chu Vĩnh Khang cuối năm 1990, khi Chu đang là Bí thư Tỉnh ủy Tứ Xuyên. Tiếp đến, Chu Vĩnh Khang chuyền em Tang qua đàn em của mình là Bạc Hy Lai! Rồi Lai “bán cái” cô bồ nhí xinh đẹp nầy cho tướng Từ Tài Hậu. Con trai Từ cũng có ké vô cùng chấm mút với Tía của mình luôn. Sau đó, Từ Tài Hậu lại chuyền tay qua đệ tử ruột của mình là tướng Cốc Tuấn Sơn.
Ngoài ra theo báo chí phe Tập Cận Bình còn tiết lộ Chu Vĩnh Khang tham gia hoạt động “đổi vợ” với các đồng minh hoặc cấp dưới, cũng như có quan hệ tình ái với Cốc Khai Lai, vợ của Bạc Hy Lai, vốn là đàn em của mình.
Dưới tay mấy tên Trùm Đỏ nầy, phụ nữ đẹp Trung Quốc chỉ là một món đồ chơi tình dục không hơn không kém.
Chu Vĩnh Khang bị nắm đầu, đá đít nhưng không biết có ra Tòa hay không vì lẽ từng là Bộ Trưởng Công An, Chu biết quá nhiều, biết quá rõ về các quan chức hàng đầu khác, dù đã về hưu hay còn đương nhiệm. Bắt nó ra vành móng ngựa, nó phun tùm lum ra… Ai mà bịt miệng cho kịp chớ?
Tình hình Việt Nam cũng không khá gì hơn đàn anh Trung Quốc. Phó Ban Nội chính Trung ương Việt Nam đưa tin ra cho báo chí rất là… văn chương. Rằng “Chuyện hối lộ bằng tình dục chắc chắn có ở Việt Nam. ‘Hối lộ’ bằng tình dục cho quan chức để đạt được mưu cầu lợi ích nào có gì lạ đâu! Đã có những truyện ngắn người ta viết thành đề tài văn học phản ảnh thực trạng xã hội chủ nghĩa!?”
Việc hối lộ bằng gái, tình dục cho các quan chức Trung Quốc, cho các quan chức Việt Nam còn hiệu quả hơn nhiều so với đút lót bằng tiền mặt hay hiện vật có giá trị!
Chiêu Quân, xưa hai ngàn năm, bị Thiên Tử cống Hồ; giờ thân phận những người con gái đẹp sẽ còn bị quan em tiến cống lên quan anh dài dài… cho coi!
Do đó: “Thuyền em rách nát có lành được không?” Câu trả lời là: “Còn lâu!”

Bảo Huân