tặng Andy Nguyễn
đến xem
hãy đến xem và ghi lại
máy ảnh có thể giúp tôi thám hiểm thế giới
hơn thế nữa
thành một gã mạo hiểm
yên tĩnh
tuyệt đối thinh lặng
tôi đứng một mình trên những đụn cát khổng lồ
vùng sa mạc
ở đó không có âm thanh nào
ngoài tiếng cửa chập của máy
trườn lên mé vực
tôi đẩy mình đến giới hạn
trên một điểm nhìn xuống vách núi thẳng đứng
nhìn xuống
hồi hộp, chóng mặt, thở nhanh
vừa muốn thụt lùi từ từ khỏi vực thẳm
vừa muốn nhìn vào ống kính
bấm máy
ghi lại khoảnh khắc chưa từng thấy
biến nó thành mãi mãi…

TN
(Đây là một đoạn văn của nhiếp ảnh gia Andy Nguyễn, được viết lại, như một bài thơ ngắn.)