Menu Close

Tấm hình đầu tiên

M t vùng kinh tế mi v thăm nhà my ngày Tết. M ch đưc ngh phép ba ngày. C bn đi và v, chuyến xe buýt liên tnh đã nut chng c mt ngày trong chuyến thăm nhà ngn ngi ca M.

M va v ti thì Dì Thơ quày qu đi ch đ mua thc ăn. Ba đó là ba mươi Tết. Dì Thơ mun nu mt ba cơm ngon cho c nhà. Dì đi ch mi ngày. Nhà không còn t lnh sau my đt tch thu. Khi Dì Thơ đi đâu lo công chuyn, Anh Hai coi chng Ch Ba và tôi. Anh thưng m tôi thit gn và nếu tôi khóc, anh s hát nhng bài ru em mà anh hc đưc lúc M ru Ch Ba ng hi Ch Ba còn nh. Anh Hai rt thích tôi. Anh nói tôi d thương lm. Anh nói anh thương tôi nht trên đi. Anh Hai nghĩ, nếu mình thương ai nhiu, thì si ngưi đó. Nên Anh ha là si tôi làm v khi tôi ln. Tôi thưng t lăn ra ng mà không cn d, nhưng khi nào phi d tôi, thì Anh Hai nói Ch Ba ngi yên ch, hoc kêu Ch chơi vi my cái ni đt mà Anh nn cho Ch Ba. Nếu Ch Ba vn không chu, Anh Hai sm tôi ngi xung bên cnh Ch đ d dành. Nhưng hôm đó M đã v, và Anh Hai li đưc làm con nít bn tui rưi. Anh Hai không phi coi em. M s coi c ba đa.

Không ai biết chng nào M v thăm nhà, nhưng ai cũng trông. M không có cách gì đ gi liên lc vi chúng tôi sau khi M tr li trưng khi mi sanh tôi đưc hai tun. Không có đin thoi. Bưu đin thì không có và cũng không đáng tin cy ch trưng M. Mà mt con tem thì bng c gia tài. M phi dy sáu ngày mt tun, và không đưc ri trưng ngay c trong ngày Chúa Nht. Nhưng mà khi M v, ai cũng mng r, đi trông, ngc nhiên. Như Tết vy. Ai cũng nôn nao đón Tết, dù biết rng năm nào Tết cũng đến vào mt ngày nht đnh nào đó. Chúng tôi biết M s v thăm, chc là vào dp Tết. Chúng tôi đt hết hy vng vào vic ai cũng v nhà ăn Tết. M đã đi hết năm tháng tri ri. Đã đến lúc chúng tôi đưc gp M.

Anh Hai vi Ch Ba mng rơn. M mua hai chc vú sa my ch xe buýt ngng dc đưng. My ngưi bán do thưng bưng thúng bưng mng chy ti bên hông xe đ mi nhng ngưi trên xe mua đ trong khi xe ch nhng hành khách khác ngưi lên k xung. Cho dù tài chính gia đình có đen ti đến đâu đi na, M cũng luôn đem quà bánh v cho chúng tôi khi M đi xa v hoc ln này, là sau khi M xa nhà sut my tháng tri. Ai cũng cn phi ăn. Nht là nhng đa con nít đang tui ln. Vú sa r ngay mùa Tết, giá c thì thp mà hàng li nhiu và ngon. M mua vú sa trng. Dì Thơ thích vú sa tím hơn. Dì nói nó đp. Đi vi Dì, thc ăn không ch là chuyn dinh dưng. Ăn ung phi đi đôi vi v đp và hương v. Nên mi ngày Dì nu ăn cho chúng tôi vi hai tiêu chun đó: va bt mt, va đnh lưi.

M mi hi thăm chuyn nhà, thì Ch Ba đã giành phn, không đ Anh Hai nói. Ch nôn nóng nói cho M biết là Ch rt nh M, còn tôi thì c làm ‘em bé em bé’ – ý Ch mun nói là tôi còn rt nh, và Anh Hai cũng có khi ăn hiếp Ch. Ch nói Dì Thơ không còn cho Ch ăn bánh ko bui chiu na, như hi đó M hay cho ăn lúc Ba còn nhà, nhưng không sao. Ch nói là Ch biết mi chuyn đã thay đi. Ch tuyên b là Ch đã tp chp nhn nhng hy sinh như vy cũng như chu đng nhng s thiếu sót ca ngưi ln. M lng li vi nhng lý s ca Ch Ba, ôm Ch vào lòng, và vut tóc Ch.

Anh Hai đng yên ch ri khi ti lưt mình đưc nói, Anh hi M có kho không. Trong nhà không còn đin thoi na, không như t hi Anh còn nh cho ti năm Anh bn tui. Anh Hai nói sao mà Mm nhom mà còn đen thui na. M ngn ng mt lúc ri nói ch trưng ca M cũng đưc lm, lúc nào M s thu xếp đưa Anh Hai lên chơi. Anh Hai ch đng tình mt cách hnh phúc và bình thn, nhưng chưa gì thì Ch Ba li nhy tót lên đùi M ln na và nói Ch cũng mun đi.

M ra hai trái vú sa thit ln ri đưa cho Anh Hai và Ch Ba. Anh Hai git cái cung ra cho Ch Ba, ri git cho mình. C hai cùng rng r sung sưng. Bn bàn tay tr thơ bao ly hai trái vú sa như th chúng là nhng gì quý giá nht trên cõi đi. Ri t t, bn bàn tay bóp nh vào hai trái vú sa, hai mươi đu ngón tay n vào lp da xanh lơ bóng láng tng ngón mt, và bn lòng bàn tay ép vô hai trái vú sa. Khi nhng git nưc trong ngt lng trào ra ch cung, thì c hai cùng bt đu mút. Trưc hết, là nưc. Sau đó, là cơm. C hai ăn ngon lành và cn trng đến ni M ch ngi đó mà nhìn. M ôm tôi trong lòng, miên man nhìn hai đa con đến ni không thy Dì Thơ dn xe đp vô nhà vi mt cái gi đy rau và mt con cá bông lau nh. Chng đó cũng đã rt thnh son so vi ba cơm hng ngày ca chúng tôi. Dù M gi hết ba phn tư tin lương ca M v nhà qua Ngân hàng Nhà Nưc, nhưng lương ca M ít quá. Trong s ba phn tư M gi, thì mt phn tư M gi cho Ông Bà Ngoi, hai phn tư là đ Dì Thơ lo cho chúng tôi. Chúng tôi sng đp điếm qua ngày. Ngưi dân nào cũng vy trong nhng tháng ngày ngay sau cuc đi đi 1975.

Nhìn thy hai đa cháu chìm đm vi hai trái vú sa, Dì Thơ chc hai đa là tho ăn, cái bng b hơn trái tim, và đi xung phía sau đ nu cơm. M ly cái thau ln đ git giũ tm ra ra. M xung l h hng nưc mưa t trong vòi ra, ri đ vô thau đ tm ba đa chúng tôi. Ch Ba giành cơ hi đưc tm trưc. Ch Ba mau mn ci qun áo ri nhy vô thau. “M ơi, M làm ct c trên tóc con nghe M!” Ch Ba nài n. M nghe vy thì bt cưi ln. Sau khi gi xà bông trên tóc Ch Ba, M vut tóc Ch, gom hết lên đnh đu, ri làm thành cái ct c. Tóc Ch Ba lúc nào cũng dày và đen nhánh t nh, mà sau này thưng làm đng tim my anh chàng thư sinh trong vùng. Ch Ba đng dy, lc lư ti lui mt hi đ khoe ct c. Ri ly đà, Ch Ba xin M cho mc đ mi M va đem v. M cho lin. Ch Ba nhún nhy chy lui chy ti trong cái áo lnh M mi móc cho Ch. Ch Ba lóng lánh như ông mt tri mùa hè gia bui sáng chm Xuân êm đm đó.

M thay nưc ri tm Anh Hai. Ba nay Anh Hai im lng cách l lùng. Tm na chng, Anh Hai nói M đ Anh Hai t tm ly. Anh nói M đ Anh tm xong mt mình, còn M thì vô m tôi. Anh Hai k c tht kng. Ri bưc ra khi thau vi s cn thn ý t, Anh ly khăn, lau khô mình my ri mc qun áo vô. Lúc đó thì M ci qun áo cho tôi và cho tôi ngi vô thau. M bt đu chà xà bông lên mình tôi. M gi đu cho tôi sau cùng vì không mun đu tôi b ưt và lnh lâu, d b cm. M nói vi Anh Hai là tôi đã sáu tháng ri. M bun vì không đưc lo cho tôi trong thi gian quý giá nht ca đi tôi, nhng tháng vàng ngc đu tiên. Nhưng M cũng an tâm vì tôi mũm mĩm mt cách l k. M nói tôi có bn năng sinh tn cao. Dì Thơ nói xen vô là tôi không chu khóc. Tôi quá ngoan trưc tui, làm cho Dì lo. Dì nói chc là tôi đã biết rõ hoàn cnh gia đình t hi còn trong bng M, nên tôi đã quyết đnh làm đa nh d nuôi. M nói chc Dì Thơ cho tôi bú nhiu nên tôi tròn tra. M nói mt tháng na, tôi s bt đu ăn thc ăn bình thưng. Anh Hai và Ch Ba nói s đ cho tôi ăn trưc ri khi tôi đã no thì Anh Ch mi ăn. Anh Ch mun tôi ln mau.

M đã xếp đt mi vic cho hai ngày M đưc nhà. Nhng vic quan trng, như qun áo mi cho Anh Ch, đ ăn khô cho Ba trong tri ci to, go đ dành cho ít tháng na, và tm hình đu tiên ca tôi. M kêu ông th chp hình trong xóm ti chp mt tm chân dung cho tôi. ng có mt cái máy chp hình duy nht đ ghi li nhng bc nh hiếm hoi v đi sng ca ngưi dân trong c th xã lúc đó. Mi ngưi đu trông cy vào ng và cái máy chp hình ca ng đ gi li mt vài hình nh cho đi.

Ông Sáu Đến là mt ngưi đàn ông m nhách, cao nhòng. ng hút thuc rt nhiu, và khi ng không chp hình, ng thích nm trên võng trong vưn đ nhìn lên tri và nghe my con chim trong lng hót. Vng nói ng làm biếng. ng không mun làm gì khác ngoài chuyn chp hình và chơi vi my con chim. “Tui là ngh sĩ,” ông tuyên b vi v. “Nhiếp nh là mt ngh thut,” ông nói thêm, va nói va nhún vai. “Nhưng bao lâu mi có mt ngưi ti chp hình?” vng hi. Năm thì mưi ha. Gn Tết thì có nhiu ngưi mun chp hình hơn, nhưng c năm ch có my ngày Tết. Bà v là th may. Khách ti may đ mi ngày, và bà phi may c ngày c đêm, ri còn nu nưng và dn dp nhà ca, chăm sóc con cái. Bà còng lưng may qun áo cho c th xã. Hi đó, chưa có qun áo may sn ngoài ch như bây gi. Mình mua vi theo h khu, ri ti tim may đ may qun áo. Th may như Bà Đến phi làm lng cc kh quanh năm, nht là mùa cưi hay mùa Tết. Bi vy, b kêu ng ph b mn công chuyn trong nhà. Nhưng ông th chp hình không nhúc nhích. ng ngi quanh, ch khách hàng đến chp hình theo mùa.

Khong mt gi chiu, Ông Sáu Đến đp xe ti nhà tôi đ chp hình. M mc cho tôi cái áo mi M móc cho tôi mà M đem v hi sáng. M móc vi my cun len còn sót li sau my đt tch thu. M đã chn loi len quý màu trng ngc này trong mt ln đi Saigon năm 1974. M luôn mua sn nhiu len đ móc và đan áo qun nón v cho chúng tôi. Ln này M v, mi đa đu đưc qun áo mi đ ăn Tết mà M chu khó móc cho chúng tôi ngoài gi đi dy. M đt tôi nm sp trên giưng, vt dng duy nht trong nhà thích hp cho vic chp hình sau my đt tch thu. Cái bàn ăn d khóc di nhìn b rc quá.

M kêu tôi cưi. Tôi nhìn M không chp mt. M c đc suy nghĩ ca tôi ri gi ging nói thay tôi, “Chc con đang thc mc: Cô này là ai mà chy qua chy li trưc mt mình vy kìa? Mình ch nh láng máng khuôn mt ca c thôi, nhưng sao thy c quen lm. Thy c d thương và đc bit na. Chc mình thích nhìn c mà.”

M gi b nói ging em bé, sa ch mi ln phát âm đ làm cho nó nghe mc cưi. Tôi không cưi. Tôi quyết đnh là tôi s nhìn nghiêm trang trong tm hình đu tiên ca mình. Tôi ch m tròn mt, nhìn xung quanh, và nm im. Tôi đang va ý. Tôi luôn cm thy va ý. Dì Thơ thích tôi đc bit vì trong s tt c đám cháu trai và cháu gái mà Dì chăm sóc, tôi là đa d nht, không đòi hi gì, và rt d nng. M th xoay tôi qua hưng khác. Tôi nhìn M làm đ trò trưc mt tôi, còn Ông Sáu Đến nhp nhm ch và nhm máy hình vào tôi cách vô ích. Ch Ba hăng hái mun nhào vô chp hình, và cưi toe chành hai cái mang tai. Nhưng M nói Ch phi đi. M ch đ dành đưc đ tin đ chp mt tm hình thôi. Ch Ba mt hng, nhưng ri Ch mau chóng vui tr li và ngi theo dõi mi biến đng xung quanh.

Sau na tiếng đng h, Ông Sáu Đến bt đu nóng rut. ng nói vi M là nếu tôi không biết cưi, thì ng đành chp hình tôi x mt. Vì tôn trng thi gian và s kiên nhn ca ng, và nhn ra s kiên quyết ca tôi, M chu thua. Vy là xong. Trong tm hình đu tiên ca tôi có mt đa bé b bm, nhìn chăm chăm lên trên, không chu cưi. Có gì đi ch? Có ai hi tôi coi tôi có mun chp hình hay không đâu. M nói thit là may vì tôi không khóc cũng không làm dơ tã trong sut trn chiến nhc nhn. Không cưi. Ch tròn xoe mt nhìn lên.

Trên mt sau ca tm hình trng đen 2.5×3, M cn thn viết tên tôi và dòng ch, “Sáu tháng mong Ba.” Hoàn toàn là ý tưng ca M. Tôi có biết là Ba có trên đi đâu, hoc là Ba có liên can gì đến tôi không? Tôi không nghĩ là mình có khái nim gì v “Ba” hay là chính tôi cũng có mt “Ba.” Còn biết bao đa tr khác như tôi, sanh sau Tháng Tư 1975, không gp mt cha cho đến ngày cha h đưc th v t tri ci to.

alt

Tranh: Bảo Huân