Danh từ ‘siêu mẫu’ ở đây không phải là ‘siêu người mẫu’ trên sàn catwalk.
Theo sách Parenting for Dummies, danh từ ‘siêu mẫu’ (Super Mom) xuất hiện ở những năm 80. Nó là hội chứng của những ‘bà mẫu’ muốn làm gì cũng phải xuất sắc, hơn người. Nghĩa là cố gắng làm bà mẹ siêu đẳng, nhân viên ưu hạng, người nội trợ tuyệt khéo. Ta thấy bà ấy sơn nhà, làm vườn, cắt cỏ, lái xe van đi siêu thị…
Thế nhưng trời chẳng chiều người, dần dần bà nhận thấy mình không phải là tài giỏi trong mọi việc, cố gắng mấy cũng không trở thành siêu. Nguyên do là vì phí sức nhiều quá, ôm đồm đủ thứ nên rốt cuộc chẳng đi tới đâu. Giải pháp cho vấn đề là người mẹ ấy phải biết buông xả bớt bằng cách bớt công việc nhà và bỏ bớt giờ làm thêm ở sở để về nhà với gia đình mình.
Một cách thiết thực nhất là phải biết đặt ưu tiên cho công việc. Ưu tiên hàng đầu phải là gia đình. Những thứ khác xuống hàng thứ yếu. Và đây chính là lúc nhìn vấn đề với cái nhìn khác.
– Không có lý do gì chỉ một thành viên trong gia đình phải gánh vác đủ mọi chuyện. Ngay cả Batman ông Người Dơi kia mà cũng cần có người phụ tá là Robin. Hãy để cho mọi người trong gia đình tham gia vào công việc chung nấu nướng, giặt giũ, quét tước, làm vườn và đi siêu thị. Còn nhiều, nhiều những cách giải quyết.
Bảo Huân
– Ngưng công việc sở khi tới giờ. Bạn cũng như bao nhân viên khác, công việc vẫn còn đó để chờ ngày mai.
– Biết sắp xếp, tổ chức công việc. Để tránh phí phạm thời giờ, bạn nên phân chia công việc ra theo thứ tự trước sau – cái gì phải làm ngay, cái gì phải nhờ người khác, cái gì có thể hoãn. Như thế, bạn mới cảm thấy thoải mái trong cuộc sống hàng ngày.
– Tự giới hạn mình trong ba điều. Chỉ ba điều thôi, tùy ý bạn chọn lựa. Nếu thêm vào một điều – như làm trưởng toán, lái xe cho nhà thờ, tham gia dạy thêm ở trường – có nghĩa là bạn phải gắng sức thêm để rồi bối rối kiệt sức.
Bảo Huân
MH – theo Sandra Hardin Gookin