“Lago tiếng Ý là cái hồ, Maggiore nghĩa là lớn, vĩ đại. Người Pháp gọi nó là “Lac Majeur”. Nó là một trong 3 cái hồ lớn ở phía nam dãy núi Alps. Tôi nhận thấy hồ có hình dáng dài dài cong cong trông giống như một con rắn hay con rồng biển với phần cái đầu thuộc Thụy Sĩ, còn phần thân và đuôi thuộc vùng Lombardia nước Ý.”
Du khách đến hồ Maggiore không thể bỏ qua tiết mục đáp phà đi thăm viếng các đảo. Hồ có tổng cộng 11 đảo lớn nhỏ. Từ Stresa, chúng tôi chỉ đến ba đảo gần, đẹp và đáng xem nhất.
Nhóm đảo này người Ý gọi là Isole Borromee (Borromean Islands) với diện tích tổng cộng là 0.2km2 gồm ba đảo có người ở và hai đảo con không thích hợp để ở.
Tên nhóm đảo này có nguồn gốc từ gia đình Borromeo khi họ mua chúng hồi đầu thế kỷ 16 và họ vẫn còn sở hữu các đảo Isola Bella, Isola Madre, San Giovanni hiện nay.
Mỗi đảo có nét đặc thù và vẻ đẹp riêng. Isola Bella với dinh thự và vườn hoa huy hoàng xa hoa sang cả. Trái lại, Isola dei Pescatori giữ nét đẹp một xóm chài hiền hòa mộc mạc, mặc dù nhà cửa khang trang và tiện nghi hơn. Còn Isola Madre mang nét đẹp lạ lẫm của những thực vật và sinh vật du nhập từ những miền đất xa xôi trên thế giới.
Từ trái qua phải: đảo Superiore (dei Pescatori), hòn Malghera, đảo Bella.
Isola Bella
Isola Bella dài 320 m và rộng 180 m là đảo được nhiều du khách ưa chuộng nhất của tất cả 11 đảo trên hồ Maggiore. Nhìn từ xa, nó trông giống như một chiếc tàu du lịch “cruise ship” khổng lồ trên mặt nước. Điều đó có thể chỉ là một sự tình cờ ngẫu nhiên, nhưng cũng có thể là sự cố ý của chủ nhân. Biến đổi một cái đảo đất đá lởm chởm gần 60 ngàn m2 thành một dinh thự lộng lẫy quả là một kỳ công đáng hãnh diện và chiêm ngưỡng. Phải mất 40 năm và trải qua vài thế hệ trong gia tộc, dự án mới hoàn thành.
Cung điện (Palazzo) Barromeo bốn tầng lầu là một ví dụ điển hình của lối kiến trúc Lombardi Baroque tinh xảo đầy tính chất mỹ thuật. Những phòng tráng lệ nhất nằm ở tầng trệt, nhất là phòng khánh tiết danh dự rộng lớn có ban công và mái vòm.
Quanh hội trường, du khách có thể đi ngắm khán phòng tân cổ điển, phòng âm nhạc có trưng bày một số nhạc cụ giá trị chọn lọc, phòng “Huy chương”, có tên gọi như vậy vì đó là phòng trưng bày các đồ trang trí bằng gỗ mạ vàng kể về cuộc đời của Thánh Carlo Borromeo (1538–1584), một nhân vật làm rạng danh gia tộc.
Phòng trưng bày thảm gồm một số những tấm thảm Flemish dệt bằng lụa và vàng từ thế kỷ 16 hiếm quý. Nhiều phòng khác trưng bày tranh sơn dầu của các danh họa, đồ nội thất, tượng thạch cao, đèn trần chùm pha lê.
Mặc dù trong các phòng trưng bày, lâu lâu tôi thấy có bảng cấm chụp ảnh nên tôi cũng e dè không đưa máy lên bấm vì tính tôi nhát. Nhưng thật ra đâu phải phòng nào cũng có nhân viên bảo vệ trông chừng, cũng không có máy thu hình gắn trên góc phòng. Đến khi thấy nhiều du khách chụp ảnh một cách “vô tư”, tôi cũng chụp luôn. Trả 12 euros để viếng đảo này mà không chụp hình kỷ niệm thì cũng tiếc. Sau cùng tôi nghĩ chắc người ta chỉ cấm dùng đèn “flash” thôi.
Phần mang nhiều óc sáng tạo nhất của cung điện phải nói là tầng hầm. Ở đó có sáu phòng được thiết kế như là những hang động (grotto) và được trang trí toàn bằng vỏ sò ốc và sỏi đủ màu phản ảnh các chủ đề khác nhau dưới thủy cung. Phải công nhận và thán phục tài khéo léo và óc mỹ thuật của mấy ông thợ Y-ta-lồ từ 350 năm về trước quá. Tôi cũng phục tinh thần tự giác của du khách vì nếu mỗi người lén cạy một mảnh vỏ ốc mang về nhà làm kỷ niệm thì hết “Bella”.
Khu vườn có lối thiết kế độc đáo ruộng bậc thang mười tầng hình thành một kim tự tháp bị cắt mất đỉnh nhọn. Vườn được trang điểm dồi dào bằng biết bao là tháp tượng điêu khắc, lan can, rào giậu. Dạo qua những lối đi trong khu vườn sẽ dẫn du khách đến khán đài lộ thiên, một kiến trúc tinh tế ba bậc có tường vách trang trí bằng đá khắc chạm phù điêu và tượng nói lên sự vinh quang của gia tộc Borromeo.
Từ tầng thượng của khu vườn cao hơn 37 m, du khách có thể phóng tầm nhìn trọn mọi phía 360o có các ngọn núi xung quanh vịnh. Một tầng của khu vườn có ao bông súng, những bồn hoa đẹp mắt, những hàng giậu xiên chéo tạo nên một bầu không khí lãng mạn dẫn đến “Giardino dell’Amore” (vườn tình yêu) đầy thực vật kỳ lạ, cội cây hùng vĩ, hoa tươi khoe sắc suốt cả khu vườn.
Isola Bella đặt tên theo nữ bá tước Borromeo là Isabella D’Adda. Trước năm 1632, đảo này được gọi là Isola Inferiore, một cái tên khiêm nhường cho một xóm chài nhỏ có vách đá nhô rất cao khỏi mặt nước. Đến năm 1632, Carlo III Công tước Milan, một nhân vật rất thế lực thuộc họ tộc Borromeo, bắt đầu xây dựng một “palazzo” (dinh thự) để làm quà dành riêng cho vợ ông, Isabella D’Adda. Đảo có tên Bella (đẹp) từ đó. Carlo III ủy nhiệm cho Kiến trúc sư Crivelli Milanese Angelo toàn bộ công trình xây dựng, kể cả ngôi vườn nhiều tầng vô cùng độc đáo. Công trình bị gián đoạn một thời gian khi Carlo III bị lây nhiễm bệnh dịch hạch đang hoành hành khắp nơi.
Việc xây dựng tiếp tục khi Carlo III giao hòn đảo lại cho các người con là Hồng y Giberto III (1615-1672) và Vitaliano VI (1620-1690). Họ giao phó công trình cho Kiến trúc sư Carlo Fontana, biến dinh thự này thành một nơi xa hoa thường tổ chức những tiệc tùng dạ hội linh đình có cả trình diễn âm nhạc kịch nghệ cho giới quý tộc của châu Âu.
Còn khu vườn thì mãi đến đời người cháu là Carlo IV (1657-1734) mới xây cất xong và khánh thành năm 1671.
Đảo Bella đạt được sự thành công xã hội cao nhất dưới thời của Giberto V Borromeo (1751-1837) làm chủ. Những vị khách thời đó gồm Edward Gibbon, vợ chồng Napoleon và Joséphine de Beauharnais, Hoàng hậu Caroline vợ vua George IV của vương quốc Anh. Caroline của Brunswick, công chúa xứ Wales. Người ta nói rằng Caroline yêu thích nhóm đảo thần tiên này quá, cố thuyết phục gia đình Borromeo bán bớt một đảo cho bà, nhưng không được. Sau cùng bà đành mua Villa d’Este ở thị xã Cernobbio trên bờ hồ Como cũng trong vùng đó của nước Ý.
Đảo Bella chỉ cách bờ tại Stresa 400 m, đi phà chỉ mất mươi phút. Ngoài phà lớn có sức chở cả trăm hành khách do nhà nước quản trị điều hành còn có ca nô nhỏ do tư nhân làm chủ đưa khách với giá thuê bao rẻ hơn, không bó buộc giờ giấc và nơi đến. Để bảo đảm sự an toàn, chúng tôi luôn luôn đi phà. Một điều lạ là không như trên máy bay, hành khách đi phà không “bị” nghe căn dặn về các biện pháp cứu cấp trong trường hợp khẩn cấp. Tôi chẳng thấy một chiếc phao cấp cứu cá nhân nào trên phà cả.
Isola Madre
Isola Madre tiếng Ý có nghĩa là Đảo Mẹ, dài 330 m ngang 220 m, lớn nhất trong nhóm đảo Borromean và với tất cả 11 đảo trong hồ Maggiore. Đảo có một công viên rộng 20 mẫu Anh được coi là một trong những vườn thực vật theo phong cách Ăng-lê ấn tượng nhất và được bảo tồn tốt tại Ý. Cung điện của nó mặc dù không có người ở nhưng vẫn được trang trí huy hoàng lộng lẫy với những tuyệt phẩm nghệ thuật tượng, tranh, thảm, gốm thời các thế kỷ từ 16 đến 19 của Ý.
Thoạt đầu khi sở hữu đảo này vào thế kỷ 16, gia đình Borromeo lợi dụng khí hậu ôn hòa trên đảo nên bắt đầu trồng các loại cây có chất chua như chanh, bưởi và nho. Trong thế kỷ 19, vườn cây dần dần phát triển thành khu vườn thực vật kiểng. Người có công lao trong việc này là Vitaliano IX trong gia tộc Borromeo vì ông là một nhà thực vật học rất đam mê. Trong hơn 50 năm, ông không ngừng nỗ lực để mở rộng bộ sưu tầm thực vật có giá trị từ mỗi góc lục địa trên thế giới.
Thời gian trôi qua đã không làm phai mờ sự hấp dẫn của đảo Madre. Hiện tại vườn thực vật của đảo sở hữu nhiều cổ thụ và nhiều loại điểu cầm như công, vẹt, gà sao, chim trĩ… sưu tầm từ Nam Mỹ tới Châu Á, nhiều đến độ du khách có cảm tưởng như đang đến những vùng đất xa lạ vòng quanh thế giới.
Nét đặc trưng của một xóm chài nhỏ hiền hòa với khung cảnh trữ tình thơ mộng qua nhiều thế kỷ đã quyến rũ du khách. Các con phố nhỏ không xe cộ lưu thông với những căn nhà gọn gàng khang trang và nhịp sống linh hoạt giản dị. Những cửa hàng nho nhỏ và những quán ăn đồ biển tươi đều do gia đình làm chủ san sát gần khu bến ghe phà. Vào buổi tối, chuyến phà cuối cùng rời bến trả lại bầu không khí im lặng trong buổi hoàng hôn, đảo lung linh ánh đèn phản chiếu trên mặt nước hồ.
Ngoài những nhà tư nhân cho thuê phòng và cung cấp bữa ăn sáng (bed and breakfast), trên đảo còn có hai khách sạn cỡ trung thường phải đặt trước rất lâu mới có chỗ trống.
Ăn trưa tại Ristorante Unione trên đảo Superiore (Isola Pescatori)
PH