Menu Close

Huỳnh Thục Vy bị bắt – khám xét nhà

Trẻ tổng hợp từ nhiều nguồn
Vào 7:00 sáng 9/8/2018, gần 30 công an Thị xã Buôn Hồ, Đắk Lắk và Bộ Công An đã khám xét khẩn cấp nhà riêng, thu giữ điện thoại, máy tính, sách báo, quần áo, đĩa nhạc và áp giải chị Huỳnh Thục Vy đi.

1

Blogger Huỳnh Thục Vy (1985, Quảng Nam) là một trong những thành viên sáng lập Hội Phụ nữ Nhân Quyền với mục tiêu cổ vũ các giá trị của nhân quyền và ủng hộ các nhà bảo vệ nhân quyền là nữ giới.  Cô thường xuyền viết blog về các vụ đàn áp nhân quyền bao gồm cả những vụ đàn áp nhắm tới các sắc dân thiểu số ở Việt Nam. Hiện cô đang sống với chồng và con gái 22 tháng tại Buôn Hồ, Đắk Lắk. Cô là tác giả cuốn “Nhận định Sự thật Tự do và Nhân quyền”. Năm 2012, cùng với cha là nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn – một cựu tù chính trị,  Huỳnh Thục Vy đã được tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) trao giải Hellman/Hammett “ghi nhận lòng dũng cảm và kiên định trước sức ép đàn áp chính trị”.

3Hồi cuối năm 2017, Huỳnh Thục Vy có post lên Facebook những tấm hình chụp chung với cờ đỏ sao vàng bị bạc màu và có ai đó xịt sơn lên. Đến nay, đã 5 lần nhận được giấy triệu tập của cơ quan Cảnh sát điều tra. Buôn Hồ v/v liên quan đến hành vi xịt sơn lên cờ tổ quốc; nhưng chị đã không có mặt. Mới đây, Huỳnh Thục Vy cũng nhận được giấy triệu tập v/v “tụ tập đông người”, sau cuộc biểu tình phản đối Luật Đặc Khu và Luật An Ninh Mạng hôm 10.6 tại Buôn Hồ.

Trong suốt năm vừa rồi, chiến dịch trấn áp nhằm vào giới bất đồng chính kiến ở Việt Nam trở nên trầm trọng. Nhiều nhà hoạt động bị bắt bớ, xét xử bất công và kết án tù.

2—-
Một bài viết của Huỳnh Thục Vy đăng trên trang cá nhân

TẢN MẠN VỀ CỜ VÀNG

Tôi may áo dài, áo khoác, cà vạt với hình ảnh cờ vàng ba sọc đỏ để làm gì? May để bán. Mục tiêu của buôn bán là lợi nhuận, tất nhiên, đó là điều không thể chối cãi. Nhưng, là một người bảo vệ Nhân quyền và hoạt động xã hội dân sự, lợi nhuận không phải mục tiêu duy nhất của tôi. Thông thường, mỗi công việc của chúng ta thường nhắm đến không chỉ một, mà hai, ba mục tiêu.

Trước nay, lá cờ vàng ba sọc đỏ cũng như mọi biểu tượng khác liên quan đến Việt Nam Cộng Hoà đều là những thứ nhạy cảm, bị đưa ra ngoài vòng pháp luật một cách bất thành văn. Nói đến nó là nói đến công an và nhà tù.

Chúng ta, những người con Việt Nam còn giữ lòng xót xa cho mệnh người và vận nước chưa thể nào quên được một triệu quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà đã phải trình diện chính quyền cộng sản và bị đày đi lao động khổ sai dưới cách gọi trịch thượng của chính quyền cộng sản là “lao động cải tạo” và đã có hàng trăm ngàn người lính Việt Nam Cộng Hoà không chết vì bom đạn chiến tranh mà chết vì bị tra tấn, đói khát, bệnh tật trong nhà tù cộng sản.

Chúng ta chưa thể quên một miền Nam tan hoang sau 1975 và lòng người dân miền Nam còn rỉ máu cho đến hôm nay. Chúng ta chưa thể quên những vết cắt sâu hoắm trong lòng dù vẫn dùng thời gian để bôi xoá nó.

Chúng ta chưa quên, vì sao? Vì chính những người cộng sản cho đến hôm nay vẫn cai trị toàn bộ Việt Nam với bộ máy chính quyền công an trị chà đạp Nhân quyền. Họ một mặt ca ngợi “Thống nhất” nhưng mặt khác vẫn ăn mừng Ba mươi tháng Tư. Họ rao giảng “hoà hợp” nhưng vẫn bắn đại bác vào quá khứ (cái quá khứ từng là tuổi trẻ, từng là sức sống, từng là niềm tự hào của hàng triệu con người). Họ thèm khát ngoại tệ của “khúc ruột ngàn dặm” nhưng lại luôn miệng nói về lịch sử với những từ như: nguỵ quân, nguỵ quyền. Họ nói về hoà bình nhưng vẫn giữ cách hành xử với người dân bằng bạo lực tàn ác. Họ tra tấn, bắt giam, khủng bố tinh thần những ai nhắc đến Việt Nam Cộng hoà, trưng cờ vàng ba sọc đỏ…

Ở Việt Nam, không ai dám giữ bất cứ cái gì có màu vàng ba sọc đỏ một cách có chủ ý mà không chuẩn bị tinh thần để bị công an sách nhiễu. Sau ngày VNCH sụp đổ, dưới thời bao cấp, trưng cờ vàng thì hình phạt có thể là cái chết. Một Nguyễn Viết Dũng cầm cờ vàng, mang quân phục VNCH đi biểu tình đã bị bỏ tù.

Tôi bán cà vạt, may áo dài cờ vàng bị dư luận viên nhắn tin thoá mạ và đe doạ giết.

Một cô MC may áo dài cờ vàng dẫn chương trình đám cưới bị công an mời đi làm việc… Vì thế, lá cờ vàng không chỉ là biểu tượng của một quốc gia dân chủ non trẻ có tên Việt Nam Cộng Hoà, hay có thể là biểu tượng của đất nước và vương quyền của vài vị vua nào đó dưới triều Nguyễn; mà vô hình trung, nó trở nên thứ song hành với chính sách khủng bố của chính quyền CSVN; trở nên thứ gắn liền với sự chà đạp quyền tự do lương tâm (hay còn gọi là quyền tự do tư tưởng) của chính quyền độc tài.

Tôi biết hết thảy những sự thù địch với cờ vàng như thế của chính quyền CSVN và sự e sợ của người dân với hình ảnh lá cờ này. Tôi cũng lường được những hậu quả không sớm thì muộn xảy ra cho chính mình khi may, in các sản phẩm thời trang dựa trên hình ảnh lá hoàng kỳ này. Nhưng tôi vẫn làm.

Vì sao? Nếu chỉ vì mục tiêu lợi nhuận, không ai mang an toàn của mình và gia đình mình ra đánh đổi với vài triệu đồng. Trước giờ hầu như các sản phẩm cờ vàng, đặc biệt là áo khoác, đều được sản xuất ở bên ngoài Việt Nam, đưa vào trong nước với số lượng nhỏ. Bây giờ, tôi may các sản phẩm cờ vàng hàng loạt. Không phải chỉ để bán cho những người ở hải ngoại yêu thích màu cờ họ ấp ủ trong tim bao chục năm nay; mà còn để tặng, để bán cho người Việt quốc nội.

Điều quan trọng là các sản phẩm được sản xuất ở chính Việt Nam, được vận chuyển, quảng bá ở Việt Nam, được trữ trong kho hàng của một người đang ở Việt Nam, và được bán, tặng cho anh chị em ở tại Việt Nam và được nổi bật trên khắp thôn làng, đường phố Việt Nam.

Tôi muốn “bình thường hoá” hình ảnh đi liền với sự sợ hãi đó. Tôi muốn góp chút sức giải toả “lời nguyền” nhắm vào màu cờ này. Tôi muốn màu vải nền vàng với ba sọc đỏ nổi bật sẽ là đi vào tâm thức người dân, đặc biệt là giới trẻ, không chỉ như là một thứ gì đó bình thường, không mang tính đe doạ mà còn đẹp đẽ dưới bình diện thẩm mỹ.

Một tà áo dài vàng thướt tha, một chiếc cà vạt lụa vàng để mặc với áo sơ mi trắng, một áo khoác vàng có ba sọc thể thao trên cánh tay để mặc ra ngoài khi trời trở gió…

Vậy đó, cái gì hiếm hoi thì bất thường, nhưng những gì quen mắt thì dần dần trở nên bình thường. Khi cờ vàng được thiết kế thành áo thể thao, mũ nón, áo dài, áo đầm, logo công ty, biểu tượng của hội đoàn… một cách vô tình hoặc cố ý (nhưng công an làm sao biết chúng ta vô tình hay cố ý?) thì lâu dần tâm thức người dân không còn e dè với cờ vàng nữa, công an của nhà cầm quyền cũng không thể kiểm soát được việc sử dụng nó. Vậy đó, đừng quá nghiêm trọng hoá mọi thứ, hãy để nó diễn ra tự nhiên, nhẹ nhàng như nước chảy.

Bên cạnh mong muốn xoá bỏ “sự bất thường” của cờ vàng trên đất Việt Nam, tôi còn muốn thông qua việc mặc các sản phẩm thời trang cờ vàng để truyền đạt sự ủng hộ cho quyền tự do lương tâm của người Việt Nam đang bị dày xéo dưới gót giày độc tài.

Quyền tự do lương tâm là quyền tiên khởi của nhiều nhân quyền khác như quyền tự do biểu đạt, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo… Bởi chúng ta được sinh ra với quyền tự do nuôi dưỡng điều ta tin tưởng, tự do trân trọng và ôm ấp trong tim một thời kỳ lịch sử, một biểu tượng dù thể chế đó không còn, tự do tin tưởng rằng một điều gì đó là tốt đẹp mà không phải điều gì khác, tự do phát ngôn cho điều ta tin là đúng (miễn là tất cả những điều đó không phải là bạo lực và chống lại nhân phẩm), nên nhân loại mới cùng ngồi lại với nhau để đồng ý ký kết tôn trọng tự do tôn giáo, tự do biểu đạt, tự do ngôn luận…

Nhà cầm quyền Việt Nam, về mặt nguyên tắc, không được phép cấm cờ vàng và đàn áp những ai yêu quý nó, cũng giống như họ không được phép bịt miệng những người bất đồng chính kiến và đàn áp quyền tự do tôn giáo vậy. Thế nhưng, hầu như người ta dành nhiều sự ủng hộ cho một tôn giáo bị đàn áp, một người bất đồng chính kiến bị bỏ tù hơn là một người ủng hộ cờ vàng bị tra tấn. Có gì khác biệt giữa quyền tự do được trân trọng điều gì đó (ở đây là tình cảm yêu quý trân trọng cờ vàng và Việt Nam Cộng Hoà) với quyền tự do thờ phượng hay quyền tự do phát biểu chỉ trích chính quyền? Không khác biệt.

Vậy tự do lương tâm và tự do biểu đạt có phải là chúng ta được quyền trưng bày các biểu tượng chống lại con người, các biểu tượng khủng bố hay các biểu tượng khác làm tổn thương lương tâm nhân loại không? Dứt khoát Không.

VNCH là một chính thể dân chủ non trẻ, còn nhiều khiếm khuyết, cố gắng trưởng thành trong một thời kỳ chiến tranh khốc liệt và trong một giải đoạn lịch sử quốc tế phức tạp. Vì thế, tưởng nhớ VNCH chỉ làm chính quyền cộng sản lo sợ và thù ghét chứ không làm tổn thương lương tâm bất cứ ai, ngay cả những gia đình cựu bộ đội Bắc Việt, vì miền Bắc chủ động đánh chiếm miền Nam chứ không phải ngược lại. Bởi vậy, chúng ta có thể loại trừ khả năng đó.

Tự do lương tâm? Vậy vì sao cờ đỏ bị đả kích ở hải ngoại? Vâng, cờ đỏ là biểu tượng của chế độ độc tài đàn áp nhân quyền, ngăn chặn dân chủ. Chống cờ đỏ nghĩa là biểu tỏ sự bất đồng của những người bình thường với một chính quyền tham tàn. Đó cũng là cách thực thi quyền tự do biểu đạt. Nhưng đứng trên vị trí một nhà nước, với độc quyền bạo lực, không một chính quyền nào được phép cấm đoán tự do lương tâm, tự do gìn giữ màu cờ của người dân. Và vì thế suy ra, chừng nào Việt Nam có dân chủ thì một Hiến pháp tự do cần toàn thể người dân, đặc biệt là giới trí thức, cân nhắc xem có nên đưa đảng cộng sản và các biểu tượng của nó ra ngoài vòng pháp luật dựa trên những tội ác và các hành động khủng bố họ đã gây ra hay không.

Nếu không, thì trong một Việt Nam tự do dân chủ thực sự không cho phép đàn áp quyền tự do của những người vẫn yêu mến lá cờ nhuộm màu máu này.

Tóm lại, tôi vẫn tiếp tục dùng hình ảnh cờ vàng cho những sản phẩm thời trang của mình miễn là có người vẫn yêu mến nó; vì đó là quyền tự do lương tâm của những người yêu mến Việt Nam Cộng Hoà và của chính người viết bài này.

 

Huỳnh Thục Vy
Buôn Hồ 8/6/2017

—————

Vài giờ sau khi blogger Huỳnh Thục Vy bị nhà cầm quyền phi nhân cộng sản Việt Nam bắt giữ trái phép, Tổ chức Ân xá Quốc tế Amnesty International đã ra tuyên bố như sau:

ÂN XÁ QUỐC TẾ PHẢN ỨNG VỀ VỤ BẮT GIỮ BLOGGER HUỲNH THỤC VY
Việt Nam: Blogger Huỳnh Thục Vy cần phải được trả tự do ngay lập tức

Phản ứng trước vụ bắt giữ nhà hoạt động nhân quyền Việt Nam nổi tiếng, Huỳnh Thục Vy, bởi công an thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắc Lắc sáng ngày hôm nay, bà Clare Algar, Giám Đốc phụ trách điều phối toàn cầu của Ân Xá Quốc Tế nói:

“Vụ bắt bớ này không gì khác ngoài mục đích chính trị nhằm dập tắt một trong những tiếng nói mãnh mẽ nhất cho nhân quyền ở Việt Nam.

“Thông qua các hoạt động xã hội và viết blog nhằm ủng hộ quyền của phụ nữ, các sắc dân thiểu số và nhân quyền nói chung, Huỳnh Thục Vy đã làm việc không ngưng nghỉ để phát giác các vụ đàn áp nhân quyền và buộc những người quyền thế phải chịu trách nhiệm. Vì vậy, cô và gia đình của mình đã chịu sự giám sát, đe dọa và sách nhiễu liên tục của các cấp chính quyền.

“Chúng tôi hối thúc chính quyền tỉnh Đắk Lắk trả tự do cho Huỳnh Thục Vy ngay lập tức và vô điều kiện, và kêu gọi chính quyền Việt Nam chấm dứt việc đàn áp có hệ thống nhắm tới các hoạt động xã hội ôn hòa”.
———–

VÀI VẤN ĐỀ PHÁP LÝ LIÊN QUAN ĐẾN VỤ “XÚC PHẠM QUỐC KỲ” CỦA HUỲNH THỤC VY – Từ facebook Phạm Lê Vương Các – Một người làm ngành luật tại VN

  1. Khi xác định được đối tượng liên quan đến một vụ án hình sự đã được khởi tố thì Cơ quan cảnh sát điều tra có thẩm quyền triệu tập họ lên làm việc. Khi triệu tập đến lần thứ 3 mà đối tượng bị triệu tập vẫn không tự nguyện chấp hành lên làm việc theo yêu cầu, thì công an có thể sử dụng đến biện pháp áp giải đối tượng đến địa điểm làm việc theo giấy triệu tập. Sáng nay, công an thị xã Buôn Hồ (Đắc Lắc) đã tiến hành áp giải Huỳnh Thục Vy lên làm việc sau khi đã gửi giấy triệu tập lần thứ 4 mà Vy vẫn không chấp hành.
  1. Luật pháp của nhiều quốc gia dân chủ không có tội “xúc phạm quốc kỳ”, vì hành vi xúc phạm hay phỉ báng (nếu có) lại là một yếu tính của quyền tự do quan điểm và biểu đạt của công dân. Luật nhân quyền quốc tế cũng có cái nhìn tương tự khi Uỷ ban Nhân quyền LHQ thông qua Bình Luận Chung số 34 đã khuyến nghị các quốc gia cần phải loại bỏ việc hình sự hoá đối với các hành vi thiếu tôn trọng hay xúc phạm đến các biểu tượng của quốc gia như quốc kỳ.

Tuy nhiên, tại Việt Nam, xúc phạm quốc kỳ là một tội hình sự có thể bị phạt tối đa đến 3 năm tù giam. Với mặt khách quan của tội này là các hành vi đốt, xé, bôi bẩn, vẽ bậy, giẫm đạp lên quốc kỳ, được thực hiện một cách cố ý trực tiếp nhằm tỏ thái độ khinh miệt hay làm giảm giá trị biểu tượng của quốc gia.

  1. Luật Tố tụng Hình sự Việt Nam cho phép tạm giam cả những phụ nữ đang mang thai hoặc nuôi con dưới 36 tháng tuổi khi những đối tượng này có các hành vi bỏ trốn, hoặc có các hành vi gây cản trở công tác điều tra, hoặc có khả năng tiếp tục phạm tội. Dù Huỳnh Thục Vy đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng tuổi, nhưng với việc không chấp hành khi bị triệu tập theo yêu cầu của Cơ quan cảnh sát điều tra, có thể dẫn đến hậu quả Huỳnh Thục Vy sẽ bị tạm giam với lý do “không chấp hành yêu cầu triệu tập gây cản trở cho công tác điều tra”.