Menu Close

Trẻ em và chứng đái dầm

Chứng đái dầm, tiếng Anh gọi là “nocturnal enuresis” hay “bed wetting”. Ðái dầm thường thấy trong trẻ em trai, tỷ lệ cao gấp ba lần so với trẻ gái. Những đứa trẻ đêm ngủ đái dầm là mối lo âu của cha mẹ, và đôi khi đề tài kia trở thành chuyện cãi vã nặng nề trong gia đình. Ðứa trẻ đái dầm bị xem là lười biếng, đầu óc lãng đãng hay quên, hoặc cha mẹ lầm lỗi khi huấn luyện con em tiêu tiểu, trong khi ta có một vài lý do chính đáng để giải thích sự kiện đái dầm kể trên. Ðiều quan trọng nhất về sự kiện đái dầm nọ là nỗi khổ tâm của cha mẹ và đứa trẻ. Ðứa trẻ bị xem là chậm phát triển, thiếu kiểm soát bàng quang, cha mẹ tự giày vò cho rằng họ đã mắc lỗi lầm nào đó khi huấn luyện con trẻ bỏ tã.

Categoriestre-em-va-chung-dai-dam

Ðái dầm do một số nguyên nhân. Cơ thể thiếu lượng nội tiết tố antidiuretic hormone hay ADH, ADH tạo ra sự sút giảm nước tiểu vào buổi tối; do đó ngày cũng như đêm, khi thiếu ADH cơ thể tạo ra cùng lượng nước tiểu. Nguyên nhân khác là kích thước của bàng quang, bàng quang nhỏ hơn số tuổi (và lượng nước tiểu thải ra); trong giấc ngủ đứa trẻ không tỉnh táo đủ để thức giấc đi vào phòng vệ sinh kịp thời.

Nguyên nhân đái dầm từ di tính do Bác Sĩ Soren Rittig, giáo sư chuyên môn về thận trong trẻ em tại Aarhus University Hospital, Denmark, tường trình năm 1995. Nhóm chuyên gia này tìm thấy sự liên quan giữa đái dầm và một di thể tại nhiễm sắc thể số 13. Ngoài nhiễm sắc thể 13, đái dầm cũng liên quan đến 3 nhiễm sắc thể khác. Ðiều này có nghĩa là việc đái dầm và di thể không đơn giản như ta tưởng. Nhưng nói chung, trong một số gia tộc, di tính đái dầm (autosomal trait) truyền từ cha mẹ sang con cái. Nói một cách khác khi cha hoặc mẹ đái dầm lúc còn thơ, tỷ lệ đái dầm lên cao đến 50% trong các đứa con. Khi đứa trẻ lên 5 tuổi hoặc lớn hơn, cha mẹ có thể tìm nguyên nhân để chữa trị. Trẻ em bị co thắt bàng quang có thể dùng loại thuốc anticholinergic; trẻ em thiếu ADH có thể dùng thêm nội tiết tố này. Ngoài ra, Bác Sĩ Jennifer Abidari, Trưởng khoa Tiết Niệu Trẻ Em tại Santa Clara Valley Medical Center, California, cho rằng đái dầm liên quan đến mức phát triển của đứa trẻ. Khi đứa trẻ phát triển đúng mức và sự luyện tập sẽ ngưng đái dầm. Việc luyện tập bao gồm cách dùng máy báo động; khi giường ướt, máy sẽ rung và thổi còi để đánh thức đứa trẻ. Cách huấn luyện này thành công nhưng có nghĩa là cả gia đình sẽ bị đánh thức cùng với đứa trẻ và cần đồng lòng của mọi người trong gia đình.

Những chuyên viên chữa trị, bác sĩ, y tá, người huấn luyện đều phải là những người kiên nhẫn; một mặt trấn an thân nhân, mặt khác lặp đi lặp lại những chi tiết đã giãi bày và theo một chương trình định sẵn. Ngoài việc thiếu ADH, bàng quang nhỏ, bác sĩ cũng sẽ tìm kiếm dấu vết của nhiễm trùng. Ðứa trẻ bị nhiễm trùng đường tiểu tiện dễ bị đái dầm.

Khi đứa trẻ đái dầm cả lúc thức ban ngày cũng như khi ngủ ban đêm, đây thường là do chậm phát triển của hệ thần kinh, của sự khôn lớn và sự sẵn sàng của đứa trẻ với môi trường chung quanh kể cả vườn trẻ và trường học. Sự sợ hãi, không thoải mái khi giao tiếp có thể khiến đứa trẻ ngưng phát triển một giai đoạn ngắn.

Việc chữa trị chứng đái dầm cần sự kiên nhẫn của cha mẹ và cả những chuyên viên chăm sóc.

TLL