Menu Close

Từ Hoài Tấn

Nhà thơ Từ Hoài Tấn sinh tại Huế, hiện sống tại Sài Gòn. Blog: http://tuhoaitan.blogspot.com/ . Sáng tác từ 1964. Thơ văn đã xuất hiện từ những năm 1960, 1970 trên các tạp chí Văn Nghệ tại Sài Gòn và một số diễn đàn mạng sau 1975. Mười lăm năm giang hồ vùng sông nước và bưng biền của vùng Ðức Hòa Ðức Huệ Tỉnh Long An trước khi định cư cùng gia đinh tại Sài Gòn năm 1994.

Tác phẩm đã xuất bản: Hành tinh phiêu lạc (thơ 2003 – NXB Thuận Hóa); Tự tình với Huế (In chung – NXB Trẻ 2004); 1000 Nhà thơ Huế đương thời (In chung – NXB Hội Nhà Văn 2006); 700 năm thơ Huế (In chung – NXB Thuận Hóa 2006); Những dòng sông đêm (in chung cùng Viêm Tịnh, Nguyễn Miên Thảo, Lê Ngọc Thuận  – NXB Thuận Hóa 2007); Bông và Giấy  – 30 tác giả hôm nay (In chung – NXB Lao Ðộng 2010); ÐI, ÐỨNG VÀ CHẠY … VỚI THỜI GIAN  (thơ – NXB Hội Nhà Văn 2012); PHỤC HƯNG TÔI & EM (thơ – NXB Hội Nhà Văn 2013); MẤY KHÚC ÐOẠN GIANG HỒ (Thơ lục bát – Cuồng Biển thực hiện 2016).

Thơ của Từ Hoài Tấn dung dị mà lắng đọng, hình ảnh và tiết tấu thật đẹp. Có những khổ thơ được sử dụng điệp ngữ tạo hiệu ứng ray rứt, khắc khoải. Ông có ý tưởng thâm trầm, tra vấn thời gian. Phần lớn thơ ông là thơ tình, thấp thoáng tâm tình và bối cảnh đời sống thị dân. Thận Nhiên.

tu-hoai-tan

Khi mùa mưa bắt đầu

 

Cơn mưa đi qua ánh sáng của ngày

Khúc hát ru chiều sẩm tối

Người thanh niên đứng trong ngõ hẻm cụt nói rằng

Môi hôn trên cây và nụ cười trên gió

 

Cuối tháng này có một cuộc dạo chơi

Của hai người không hẹn gặp

Những cây vẫn đứng trên đỉnh đồi

Mùa hạ hanh nồng nỗi mong đợi ai đó

 

Tại sao không là em những ngày ngồi cùng nhau dưới mái hiên quán vỉa hè

Là những cuộc trò chuyện mùa thu êm dịu

Gió và nắng – đi và đứng – bên ngày dài

Không bắt đầu và không kết thúc

 

Tại sao không là ta có không ngày và đêm của tháng và năm

Ði quẩn quanh bên bờ vực của hồi ức

Ở đó có không mùi ánh sáng của vị giác bốc hơi

Một thời tuổi trẻ không có gì đáng nhớ

 

Em thân yêu – những giọt nước trong veo hứng vào lòng bàn tay

Chiều không xanh trên đại lộ

Chiều thẳng tắp hai hàng me cao tuổi bên đường

Chiều môi hôn hờ hững cuộc tình thấy lạ

 

Ta cùng em – đứng bên lề năm tháng nghĩ ngợi gì

Ðôi con mắt dõi theo một khoảng xanh trong chiều xám

Còn lại âm hưởng xa vẳng bài tình ca

Khi mùa mưa bắt đầu trở lại

 

Sài Gòn, mùa Xuân

 

năm tháng sẽ làm đẹp cho mùa màng

những ngày đông sắp hết

hoa lá trở lại

mới tinh khôi

như tình em

vừa được tân trang lại

ấy là nụ hôn vào buổi sáng gặp nhau ở một lề đường vắng

(không thể hôn nhau giữa chốn đông người)

 

có một vài chiếc lá không muốn rời đi

vẫn đu đưa bài hát muộn màng với gió

tôi sẽ về đâu sẽ về đâu

hoá vàng bay hoá vàng bay

vực thẳm đời tan nát

 

có một vài búp hoa nghẹn nở

vẫn nuối thời sơ sinh

tôi không muốn đâu không muốn đâu

là một sớm rực rỡ

để rồi đêm tăm tối tàn phai

 

có một tấm lòng ước vọng trinh nguyên

như tuổi xanh như chồi biếc

tôi sẽ không dậy lớn với thời gian

sẽ không thành lá xanh trên ngọn

để cuối con đường vật vã biệt tăm

 

có một vài ngày trong một tháng

một vài tháng trong một năm

là mùa Xuân

ở lại cùng cỏ cây hoa lá

cùng sự bất diệt

của niềm vui

 

những ngày tháng chạp

 

cơn gió lắt lay

ngày se se hơi thở của mùa màng cuối năm

đi trên đường hay ghé vào vỉa hè

tìm hơi ấm nóng của ly cà-phê đầu ngày

nghĩ ngợi gì đó

 

cuối năm lỡ một cuộc hẹn về

những năm tuổi trẻ ngoài ấy

dòng sông, cây cầu và giấc mộng lãng mạn ở cố cung

thiếu nữ khuôn mặt trầm buồn thiên cổ

 

ta sống với quá khứ như lời tưởng niệm về một thời hối tiếc

ví dụ không kịp một lời tỏ tình khi em ra đi

như không kịp yêu một lần đã qua thời tuổi trẻ

ví dụ như không kịp được nhờ hơi ấm của người mẹ sớm ra đi

không nghe được lời di ngôn của người cha sắp mất

khi tháng chạp về mỗi năm lại đi qua

cuộc sống vẫn không ngừng

mà lòng ta chưa nguôi nỗi ngậm ngùi tìm thời gian đã mất

 

những ngày tháng chạp

có ai đi qua không ngoái lại nhìn

 

Kỷ niệm

 

Gió mát như một lần em đi ngang qua đây

Trong tầm nhìn của dĩ vãng

Sự chia tay ngọt lịm và đau đớn như vết dao cắt trên ngực

 

Tháng mười hai năm ấy

Mưa trở lại

Trong hẻm nhỏ có quán cà phê

Bà chủ bốn mươi tuổi

Em trở lại ngồi bên ta

Lời tình ái dài và đều như mưa ngoài cửa

 

Ta kiệt sức trên lối mòn

Cuộc sống như những vòng kẽm gai buộc

Tìm cơn mộng hằng đêm

Cười trong cõi khác

 

Gió mát như một lần em đi ngang qua đây

Chỉ một lần trong cuộc đời

Gió mát

Cuộc hội ngộ trí tưởng

Êm ái như một nỗi buồn