Menu Close

Ngưng Thu

Tác giả Ngưng Thu

Tên thật: Phùng Thị Như Hà

Sinh năm 1968

Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận

Ðịa chỉ liên lạc : Phùng Thị Như Hà

Trường THCS Tân Hà – Hàm Tân – Bình Thuận

ngung-thu

Ngưng Thu xuất hiện gần đây và nổi tiếng, được nhiều người ưa thích. Thơ Ngưng Thu là chuỗi dài của thao thức về tình yêu và cả mênh mông của thời gian vô tận. Với giọng trữ tình, lời thơ đẹp, trong sáng mượt mà, ý tình phóng khoáng mà không thiếu phần ấn tượng, khiến người đọc xúc cảm và mơ mộng… Sao Khuê

 

người đàn bà giấu nỗi buồn dưới lũng trăng sâu

 

Người đàn bà muốn trôi vào giấc mơ

giấc mơ đóng cửa

dòng ký ức lang thang quay về một thuở

thuở tình còn khoác áo thơ ngây.

 

Người đàn bà không biết sơn móng tay

những ngón tay một thời nà nuột

chuyện đời nghe như chuyến tàu chạy suốt

gót chân trần nứt nẻ thời gian.

 

Người đàn bà mỉm cười ngóng đợi mùa sang

mặc tóc mây đan cuối chiều, tóc rối

những khát khao nổi chìm sóng mỏi

như biển ôm bờ thương tít tắp trùng khơi

 

Người đàn bà ngồi ru khúc đơn côi

ước mơ một trái tim gõ cùng nhịp đập

trái tim khẽ rung trên phím đời chân chất

mênh mang mênh mang tình đầu.

 

Người đàn bà giấu nỗi buồn dưới lũng trăng sâu

mở cửa giấc mơ

vớt ánh trăng nhàu

làm thơ.

 

không đề 1

 

Em vừa cong nụ môi thơ

Phía anh chiều đã ngẩn ngơ lòng chiều

Thời gian thật chẳng biết điều.

 

không đề 2

 

Tay cầm một đóa thời gian

Cùng anh xuống phố rộn ràng khúc xuân

Tháng giêng vừa mới bâng khuâng.

 

không đề 3

 

Ta mơ giữa chốn trần gian

Lời yêu thương rót xuống ngàn yêu thương

Bánh xe trượt dốc vô thường.

 

không đề 4

 

Khi không bước xuống đường trần

Lỡ yêu nên cứ tạm gần cõi yêu

Nào đâu hay bến sông chiều.

 

không đề 5

 

Ðưa tay bẻ cọng thơ buồn

Nghe chừng âm vọng lời chuông tỉnh đời

Ðường trần vạn nẻo chơi vơi.

 

không đề 6

 

Hoàng hôn ghé bến sông ngày

Tóc mây trắng rụng mới hay bóng tà

Tình trần đâu chỉ mình ta.

 

em từ lục bát bước ra

 

Em từ lục bát bước ra*

nghiêng chiều

đợi nắng

mây là lượt bay

tứ thơ em

chuốc tôi say

nguyệt cầm rung gọi…

trăng ngây xuống trần

 

Tôi mơ…

mơ áng lục vần

khỏa hồn thơ

quyện

trắng ngần ngận

em

bát này nâng nhé! Vành đêm

bát này…

tôi cụng bên thềm lục căn

 

Em…

vần lục bát ăn năn

tôi chìm trong bể…

ngập trăng – em và…

 

* Câu thơ của Nhà thơ LÊ HÂN

 

chút tâm tư mùa hạ

 

Mùa hạ, những con đường phượng hồng rực lửa, đốt cháy thêm nỗi buồn sắp sửa chia xa, tà áo trắng sân trường vấn vương tuổi ngọc. Tóc ai bay bay gợi nhớ thuở yêu người.

 

Mùa hạ, ôi khúc ve ngân vang chảy dài nỗi nhớ. Bạn thân ơi ! những kỷ niệm ngập tràn. Cánh phượng hồng ấp e giấu vào trang vở. Lưu bút ngậm ngùi thương buổi chia tay.

 

Mùa hạ, yêu thật nhiều những buổi chiều lất phất mưa bay, dáng ai bâng khuâng cuối đường nón đợi. Có chú bướm vàng vờn trên đóa hồng nhung khoe màu cánh mới, ai đó ngại ngùng tay nắm tay ai.

 

Mùa hạ, thương mãi trong lòng những hình dáng khó phai, lời thầy cô vọng vang giảng bài mỗi sáng, mái tóc sương pha, dáng gầy gầy mà đôi mắt cười ngời ngời sáng rạng, những tinh nghịch tuổi hồng không thôi những âu lo.

 

Mùa hạ rồi, những oi nồng trưa nắng tràn khắp nẻo quanh co. Cánh gió đong đưa mát từ tay mẹ, có lời ru đi vào giấc trưa, lẫn ngọt ngào câu chuyện ngày xưa bà kể. Hàng cau bên vườn trắng một màu thơm, thương lắm màu khói lam chiều nhòa nhạt ngọn lửa rơm, mắt mẹ nheo nheo nhìn theo cánh đồng chiều cò bay ngút mắt, màu lúa xanh mơn man bước chân cha cuối chiều bờ mương hụt cẳng. Gót chân trần đau đáu nỗi thương quê.

 

Mùa hạ ta về yêu những cánh diều tung gió triền đê, tuổi thơ ngây đẹp miền ký ức, trò chơi trốn tìm rúc vào độn rơm hít hà mùi mồ hôi bạn bè bỗng dưng háo hức. Mùa hạ xôn xao trên từng phiến môi cười.

 

Ôi mùa hạ ,mùa hạ bềnh bồng trên những áng mây rơi… cơn mưa ướt đầm nỗi nhớ, yêu quá nên giờ hạ dẫu không vàng cũng hoá thành thơ.