Nguyễn Ðình Toàn là nhà văn nổi tiếng, được ưa thích ở Miền Nam trước kia.
Ðặc biệt, tài năng của tác giả Áo Mơ Phai (Giải Văn học Nghệ thuật VNCH) còn lan sang nhiều lãnh vực. Chương trình Nhạc Chủ Ðề đến nay vẫn còn được nhiều người nhớ đến.
Nguyễn Ðình Toàn cũng là một nhà thơ có tài đã xuất bản tập Mật Ðắng (1962). Có thể nói thơ là tiếng nói, là hơi thở là mùi hương lan tỏa trong mọi sáng tác của Nguyễn Ðình Toàn. Cho nên chúng ta không ngạc nhiên khi tìm thấy thơ trong các ca khúc in ở Hiên Cúc Vàng (tập nhạc, 1999); Tôi Muốn Nói Với Em (tập nhạc, 2001); Mưa Trên Cây Hoàng Lan (tập nhạc, 2002).
căn nhà xưa
Em có nhớ căn nhà xưa
Bên khu vườn cải
Nơi những sớm mai nằm nghe
Nắng ròn trên mái
Ở đó có những lũ sên bò quanh
Những vết nứt rêu tường xanh
Có giếng nước soi trời trong
Ở đó có lá cuốn dây ngoài song
Có gió mát đêm bình yên
Có những tiếng chuông gần lắm
Pha hòa tiếng cầu kinh
Ngân nga vang qua sân giáo đường
Từng ngày nghe đã quen
Ở đó có những tháng năm buồn tênh
Khốn khó quyết nuôi tình duyên
Ðã trốn thoát qua nhiều phen
Ở đó ngó thấy nghĩa trang kề bên
Có tiếng khóc hơi đèn nhang
Có những sớm em tìm đến
Với những đóa hồng
Khép nép giữa vòng tay ôm
Nghe sau lưng êm có chiếc lá mưng
Ðã đổi màu xanh lấy hương nồng
Ðắng Ðót
Trên núi cao kia
Tôi nghe tiếng con chim
– Ðắng Ðót – kêu sương
Chim hỡi nhớ ai
Mà lời chim đau thương
Trên cánh đồng kia
Có con bướm khô cánh rơi bên đường
Nước mắt tôi khóc chàng
Không dập tắt được lửa tình trong tôi
Ôi có ai kia
Ðêm nao thức nghe đêm
Mới biết đêm sâu
Mới biết tim ta là bể đau khi yêu
Như cánh buồm con giữa cơn sóng to
Cuốn trôi vật vờ
hãy thắp cho nhau
một ngọn đèn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù mịt mùng xa xăm
Một ngọn đèn trong đêm mờ ám
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù chẳng còn hơi ấm
Cho lạnh lùng thấm qua lòng anh
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn trăm năm
Rồi thả đèn trôi trên dòng sông
Như tháng giêng trong đêm nguyệt rằm
Người thả đèn trên sóng
Cầu nguyện cho những ai trầm luân
Ðêm quê hương
Ðêm treo trên một cành ngang
Chôn nhau xong làm dấu nhớ chỗ ai nằm
Cơn mưa giông
Ðêm qua đông trời lạnh lắm
Gió khắp bốn bề cây rừng
Núi rung hình bóng
Mai rạng đômg
Ðến lượt ai đem chôn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù tình đời mong manh
Lòng chẳng còn trông mong gì nữa
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Tình còn là tin nhắn
Chẳng còn đèn sẽ soi ngày không
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Ðể một mình trong đêm
Anh tưởng nhìn ra em còn hơn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn tai biến
Một ngọn đèn tóc tang dửng dưng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng lửa sầu tim anh
Một ngọn đèn lênh đênh ngày tháng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù mệt nhoài trông ngóng
Ðể nhủ lòng gắng nuôi niềm tin
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Một ngọn đèn đau thương
Ðã nhạt nhòa hơn hơi tình duyên
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng nhọc nhằn cay đắng
Của hình hài rã trong trại giam
Ôi đêm đen
Ðêm mang trăm niềm ai oán
Ðêm chôn ta từng canh vắng
Ðêm âm thầm
Ðêm thê lương
Ðêm không mong trời sẽ sáng
Ðêm nghe xương rời rã buồn
Ngón tay bẻ đốt
Như ngày xanh gẫy từ em qua anh
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù lửa tàn trong anh
Không còn đủ khêu thêm đèn sáng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Ðể dù trong tăm tối
Có mộng còn biết nơi tìm sang
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Rồi thả hồn bay lên
Nơi hẹn hò không tên gặp em
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Ðể dù trong xa vắng
Em còn được cháy trong lòng anh