Menu Close

PARIS, JE T’AIME (Kỳ 1)

Paris-phố xá, bảo tàng, các địa chỉ văn hóa…

Tôi đã đến Paris nhiều lần trong những năm qua. Paris là thành phố đầu tiên tôi chọn đi du lịch, sau khi đến sống ở Na Uy được một thời gian ngắn.

Hai lần đầu, cũng như mọi du khách khác đến Paris, tràn đầy phấn khích, tôi hăm hở đi xem cho bằng hết những địa điểm, thắng cảnh, khu vực… nổi tiếng ở nội ô và ngoại ô Paris, dù mỗi lần chỉ có hai tuần lễ. Trước hết là leo lên một chiếc xe bus du lịch làm một tour vòng quanh Paris. Thả bộ trên đại lộ Champs-Élysées ngắm quảng trường Concorde và Khải Hoàn Môn (Arc de Triomphe), ngắm những cửa tiệm trang hoàng lộng lẫy, rồi dạo qua điện Élysée, điện Panthéon…Vất vả xếp hàng sau dãy người dài dằng dặc hàng giờ đồng hồ để leo lên tháp Eiffel từ đó nhìn xuống toàn cảnh thành phố từ trên cao. Rồi lại xếp hàng để vào cung điện Versailles. Thành phố du lịch, địa điểm nổi tiếng nào cũng phải xếp hàng khá lâu mới được vào.

Dọc theo bờ sông Seine có nhiều chỗ bán vé tour du thuyền trên sông. Ði thuyền trên sông Seine vào ban ngày và buổi tối đều có những thú vị riêng. Nhất là mùa hè, dọc theo các bờ kè bên sông Seine, những đôi tình nhân ngồi bên nhau, tự nhiên âu yếm nhau mặc kệ mọi người xung quanh, mà thật ra thì cũng chẳng ai nhìn, đó là những cảnh quá bình thường ở thành phố lãng mạn này. Ghé qua vườn Luxembourg, ngắm mọi người nằm, ngồi trên bãi cỏ xanh mướt trong một ngày hè trông thật bình yên. Trong đầu chợt vang lên những câu hát, câu thơ xưa cũ: …

Mùa thu âm thầm

Bên vườn Lục Xâm

Ngồi quen ghế đá

Không em buốt giá từ tâm…

(Cung Trầm Tưởng)

Paris chiều nay gió

Hãy đi với em vào vườn Luxembourg

Cho em đọc lại bài văn mơ mộng

Nỗi ước ao đường chân trời mở rộng

Đi nửa vòng đã rơi mất tuổi thơ

(Trần Mộng Tú)

Ði thăm hàng loạt các bảo tàng nổi tiếng từ bảo tàng Louvre, bảo tàng Khoa học và Kỹ nghệ (Cité des Sciences et de l’Industrie), bảo tàng Nghệ thuật hiện đại của thành phố Paris (Musée d’Art Moderne de la Ville de Paris), bảo tàng Ðiện ảnh (Musée du Cinéma)… Leo lên đồi Montmartre-trung tâm của hội họa đầu thế kỷ XX, thăm Nhà thờ Sacré-Coeur – đây cũng là nơi nhộn nhịp khu “chợ tranh” ngoài trời, những quán ăn, những cửa hàng bán đồ lưu niệm cho du khách…Vào mùa hè ở đây khách du lịch tràn ngập, ngồi đầy trên những bậc thang dẫn lên nhà thờ Sacré-Coeur và trong các quán ăn, đông đúc cả ban ngày cho đến tối khuya…

Nhà thờ Sacré-Coeur, Montmartre
Nhà thờ Sacré-Coeur, Montmartre

Ghé qua nghĩa trang Père Lachaise nơi yên nghỉ của rất nhiều văn nghệ sĩ nổi tiếng như Balzac, Chopin, Molière, La Fontaine, Marcel Proust, Oscar Wildhe, Sarah Bernhardt… Lang thang qua các khu vực chung quanh nhà thờ Ðức Bà Paris (Notre Dame de Paris), thử những món ăn bình dân trong những con phố nhỏ của khu Quartier Latin đông nghẹt du khách, ngồi bệt ăn kem bên ngoài trung tâm Georges Pompidou xem những người nghệ sĩ vỉa hè trình diễn…

Nhờ có bạn bè ở Paris, tôi cũng kịp đi thăm một số tòa lâu đài ở trong và ngoài thành phố, đến tận ngôi nhà của họa sĩ Claude Monet, nơi có khu vườn từng là nguồn cảm hứng, đề tài trong rất nhiều bức tranh của họa sĩ, cha đẻ của trường phái Ấn tượng trong hội họa Pháp này.

Musée d’Orsay
Musée d’Orsay

Lần thứ ba, thứ tư… đến Paris, những điểm quan trọng hầu như đã đi hết, nên không có gì vội vã. Nhưng tôi cũng xếp lịch để đi nốt một số nơi còn lại như bảo tàng Orsay (Musée d’Orsay) sở hữu nhiều bộ sưu tập trường phái Ấn tượng, Hậu ấn tượng mà những lần trước chưa kịp đi. May gặp ngày Chủ Nhật đầu tháng, theo thông lệ của thành phố, các bảo tàng mở cửa miễn phí. Nhưng cũng chính vì vậy mà phải xếp hàng rất lâu vì quá nhiều người muốn xem.

Ghé ngôi nhà của Victor Hugo ở khu Place des Vosges. Ngôi nhà thật ra chẳng thú vị cho lắm vì không trưng bày gì nhiều nhưng khu Place des Vosges thì rất hay. Khu vực này được xếp vào một trong những nơi đáng xem của Paris với công viên, các galleries, phòng trưng bày nghệ thuật, những cửa hàng, quán café với những chiếc bàn kê trong những hành lang có mái vòm…

Bảo tàng Espace Dalí
Bảo tàng Espace Dalí

Trở lại khu Montmartre để thăm bảo tàng Dalí (Espace Dalí) nơi trưng bày những bức tượng, bản in khắc và tranh vẽ của họa sĩ siêu thực Salvador Dalí. Palais de Tokyo cũng là một nơi mà trước đây tôi chưa kịp ghé. Ðây là nơi trưng bày những tác phẩm nghệ thuật hiện đại và đương đại từ tranh, tượng, video clip, nghệ thuật sắp đặt…

Con gái đòi đến thư viện François-Mitterrand và quán “Café des 2 Moulins” ở khu Montmartre, nơi được dùng làm một trong những bối cảnh chính của bộ phim Amélie, một bộ phim tình cảm hài lãng mạn sản xuất vào năm 2001 với hai tài tử chính là Audrey Tautou và Mathieu Kassovitz. Bước vào quán, bức hình của cô đào khả ái Audrey Tautou được phóng lớn, treo ngay trên tường, ngoài ra còn có một số bức hình khác chụp những cảnh trong bộ phim. Có vẻ như từ sau bộ phim này, cái quán cũng đâm ra nổi tiếng hơn!

Thư viện François-Mitterrand nghe nói là lớn nhất châu Âu, kiến trúc bên ngoài thì không đẹp, trông như những cái hộp diêm dẹp lép dựng đứng, nhưng bên trong đầy đủ tiện nghi, sách vở tài liệu nhìn phát ngốt, cả một đời người may ra chỉ đọc, học được một phần nhỏ xíu trong cái kho kiến thức mênh mông đó của nhân loại. Chỉ cần nhìn cái thư viện này, và khu học xá dành cho sinh viên nước ngoài ở Paris, mới thấy ở những quốc gia mà điều kiện học tập quá tốt như Mỹ, Anh, Pháp, Ðức, Úc, Nhật… ai cũng ham đi học, mà nếu người nào không ham học nữa thì chỉ có nước chịu thua không trách được ai!

Thư viện Francois-Mitterrand
Thư viện Francois-Mitterrand

Paris cũng là nơi có công viên Disneyland duy nhất của cả châu Âu. Cả khu Disneyland gồm có các phần: Disneyland Park, Walt Disney Studio Park, Disney Village, nếu đi hết, xem và chơi hết mọi trò chơi ở các khu chắc cũng phải mất vài ngày. Còn chúng tôi chỉ có một ngày nên ngay cả khu công viên Disneyland cũng đi chưa hết.

Bạn bè thường hay rủ ra quận 13 để ăn những món ăn Việt ở Paris. Nhưng khu này bây giờ người Hoa chiếm lĩnh khá đông, mở quán ăn, các cửa hàng, đẩy người Việt ra ngoài, ngay cả một số quán phở, bún bò… mặc dù để tên Việt nhưng cũng là của người Hoa làm chủ hoặc đầu bếp là người Hoa. Ăn món phở ở những quán do người Hoa nấu này thực tình là không ra phở Việt! Một số quán bán món Sushi của người Nhật cũng là người Hoa làm. Trong khi đó ở Oslo, thủ đô của Na Uy thì lại có khá nhiều quán Sushi là của người Việt.

Thời buổi toàn cầu hóa, những món ăn nổi tiếng của một số quốc gia nào đó cũng dễ bị cướp thương hiệu, đó là chuyện thường tình.

SC