Những ngày này nhìn về đất nước, lòng kẻ hành giả không khỏi quặn đau, phẫn hận. Người dân bị bẻ cổ, đánh chảy máu đầu, khóa tay, nắm tóc kéo đi. Chúng còn đang tâm tách rời người mẹ ra khỏi những đứa con còn thơ dại. Những Nấm, Gấu, Tài, Phú, Katie giờ đây lấy ai che chở, chăm sóc giấc ngủ, miếng ăn, thức uống. Gần đây những người yêu nhạc, yêu Sài Gòn đến phòng trà Casanova ở Quận III nghe Nguyễn Tín và bạn hữu ca hát đã bị bọn công an đầu gấu đánh đập, cướp bóc, bắt đi. Trong khi đó bọn cầm quyền cướp đất, phá chùa, phá nhà thờ, gây ô nhiễm các dòng sông, xóm làng, thành phố. Những bản Giốc, ải Nam Quan, vành đai biển đảo, rừng núi Tây nguyên lần lượt rơi vào tay Trung Cộng. Rồi đây những địa danh Vân Ðồn, Vân Phong, Phú Quốc sẽ không còn trên bản đồ địa lý và chủ quyền dân tộc.
Ðau thương bầm tím, oán hận ngút trời khiến nghĩ tới và ước mơ những cuộc nổi dậy như trong Cách Mạng Hoa Nhài năm 2011 ở Tunisia, Ả Rập. Từ đó có bài Sử Thi sau đây gởi đến bè bạn và những người còn khối óc và trái tim vô úy.

Mở cửa bầu trời
và mặt đất
có tiếng hò reo
của người
và gỗ
đá
trên đất ngàn năm
hoa nhài nở
một bông
triệu bông
như từ giấc mơ tôi. thuở đầu húi cua. cưỡi chiếc
xe đạp. leng keng
em ơi
đất ấy như lòng ta
sân gạch hồng
những cây bàng lá đỏ
và hoa nhài
hoa nhài
thơm những lu nước mưa. trăng
như mắt em
nhìn trời
trời thì cao. trong. mà đất đầy bóng tối
anh yêu em
như yêu hoa nhài
kết thành chuỗi. treo trên cánh tay khẳng khiu của
những em bé ngoài bến cảng. trong
khách sạn majestic
ở mái hiên. bia và cà phê. continental
từ tiếng khóc lầm than. tới giấc mơ trong đêm nhiệt đới
bình minh. không mặt trời
em ơi
những năm ba mươi. bốn mươi
súng nổ. phố ôn như hầu. mặt trăng treo đầu ngọn khô
khái hưng. bị hành quyết. hồn còn vương trên bến lú
và dòng sông thanh thủy. cuộn mây trời
ôi. mùi hoa nhài. trong đất tai ương
có người con gái. tên marguerite
khi xa sài gòn. nhớ mãi. mùi nhài thơm
jasmine
revolution
chính là hận thù. sự nghèo đói. và mơ mộng của thi sĩ.
làm nở những bông hoa nhài
có không em. như ở tunisia
và ai cập
và còn nữa. ở libya (tại sao không)
những bông hoa nhài. trắng muốt. xâu thành chuỗi
đặt trên trang kinh koran
trên thánh kinh
trên màu kinh địa tạng
từ đó mùi hương lan đi
trí tuệ. và tâm vô úy. màu xanh bầu trời
máu đã chảy trên đường phố
và cách mạng. với hoa nhài. treo đầu ngọn súng
ôi tiếng hát của những bàn chân không giày
ngợi ca. ngợi ca
hoa nhài. và tự do. và tình yêu. nồng cháy
xanh bầu trời
ôi. hoa nhài
và giờ đây
trên đất ngàn năm
một bông hoa nhài
triệu bông hoa nhài
nở
như từ giấc mơ. siêu thực. của nhà thơ điên
những bông hoa nhài
mỉm cười
trước ống kính của người phóng viên
ở một tiệm mcdonald
thành phố bắc kinh
hoa nhài. từ lục địa đen. sang xứ của mùi hương mộc
dược. và tơ lụa
bao giờ. bao giờ cách mạng xô sập những thành đá câm
tới đất nước gió mùa. và sương muối
tôi ơi
vẫn là giấc mơ. thời thơ ấu
cho anh. cho em. cho hết thảy mọi người
nhớ không
xóm vườn lài
nơi. ngày nhỏ. em cầm vợt. đi vớt mặt trời. rụng
và lều cỏ. mưa hoàng hôn
căn chòi của người chăn vịt
gió
kêu
những ngọn đèn. khuya khoắt
tất cả. rồi sẽ sáng lên
hòa âm gỗ đá
bởi cách mạng nở bung. trên đất ngàn năm
ôi. tự do. tự do. và quyền có một mái nhà. có một linh
hồn. những cuốn sách không bị cấm. những
bữa ăn trong chiều mùa đông ấm lửa. và khúc
phố vui. người nghệ sĩ hát rong. trao quà
tặng. mặt trời. cho trẻ em xóm lách
chúng ta yêu nhau
cho một cuộc đời khác
những con quỷ hãnh tiến. loài chó điên
ám hại đời ta
chúng sẽ phải đầu hàng. gục ngã
người thi sĩ. ở vương phủ. bao năm. khổ. và đói
ngồi vẽ mãi bức tranh bồ đề đạt ma
bỗng rộ cười. trong nắng. với các bé thơ nghèo
cuộc đời từ nay. có tự do. thơ. và thịt. cá
ôi. hoa nhài
hoa nhài. trên môi anh. trên môi em
ôi. hoa nhài
trong giấc mơ tôi
TN