Menu Close

Định nghĩa mới của tự do

Sau khi phiên toà xử 3 blogger Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba SG kết thúc với những bản án rất nặng và phi lý: 12 năm, 10 năm, 4 năm và nhiều năm quản thúc khi mãn án, thì không khí giang hồ Sài Gòn và trên mạng hừng hực phẫn uất. Những người thân trong gia đình và các anh em ủng hộ các blogger này bị lực lượng an ninh ngăn cản và bắt giữ khi trên đường đến dự phiên tòa, trong đó có chị Dương Thị Tân (vợ cũ anh Điếu Cày) và con trai. Khi đang giằng co, trung tá công an Vũ Văn Hiển mắng chị Tân: “tự do cái con c**!”. Tin này được BBC đưa lên trong ngày, “Trung tá văng tục trong ngày xử blogger”, lập tức tạo nên một cơn sốt trong cộng đồng mạng với vô số bình luận, giễu cợt, và thành cảm hứng sáng tác cho nhiều tay văn nghệ tài tử tức cảnh sinh tình. Nếu bạn quỡn, hãy thử vào “google” gõ mệnh đề này sẽ có nhiều cái vui để đọc, hiện nay tôi nhận được: Khoảng 39.000.000 kết quả (0,40 giây). Ngày sau, khi nhắc đến sự kiện phiên toà vụ án xử các blogger, người ta sẽ phải nhắc đến câu nói này.

alt

Trung tá Vũ Văn Hiển và anh Điếu Cày tình cờ chụp chung trong dịp biểu tình chống Trung Quốc 5 năm trước.

Chúng tôi hơi đắn đo với ý định cho đăng một số bình luận, bài viết tiêu biểu về vụ này vì sự thô tục của ngôn từ mà tay trung tá sử dụng, nhưng rồi mạnh dạn quyết định vì dù thế nào đi nữa thì đó là sự thật, và câu nói đã nổi tiếng này (“ tự do cái con c**!”) chắc chắn diễn đạt được, biểu hiện cho, ý nghĩa của khái niệm “tự do” trong suy nghĩ của những kẻ độc tài đang cầm quyền trên đất nước này. Quan trọng hơn, những dòng chữ của họ là phản ứng của những người dân đen thất thế trước cường quyền.

o O o

Bằng cách thay chữ “tự do” bằng “cái con c**” như lời của tay trung tá, cư dân mạng đã cho ra vô số mẫu câu hài hước sâu cay, không chừa một húy kỵ nào. Từ những tuyên ngôn của Hồ Chí Minh như: “Tất cả mọi người sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền CON C** và quyền mưu cầu hạnh phúc.”; hay “Không có gì quý hơn độc lập con c**!”; cho tới cái tiêu đề được cho là thiêng liêng trên mọi công văn, giấy tờ:

alt

Một giấy khen được chế tác kịp thời để tặng trung tá Vũ Văn Hiển

Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa
Độc lập – Con C** – Hạnh phúc

Nhiều blogger cho rằng: “Ông trung tá này sẽ đi vào lịch sử với câu chửi này, nhưng phải công nhận ông ta chửi không sai vì ở VN tự do không có mặt, hay đúng hơn tự do chính là cái con ông ta vừa nói. Thật đúng với bản chất đó.”

Trên blog của mình, nhà văn Nguyễn Quang Lập đề nghị một đề thi cho môn văn như sau:

“…Bác Hồ nói “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Trung tá công an Vũ Văn Hiển nói: “ Tự do là cái con c**!” Từ những gì trải nghiệm ở nước ta, bạn hãy viết một bài luận về vấn đề này để chứng minh phát ngôn của trung tá công an Vũ Văn Hiển về tự do ở Việt Nam là hoàn toàn chính xác.” 

Nhiều người tham gia viết bài luận này.

Và đây là toàn văn lá thư của Con C** gửi trung tá Vũ Văn Hiển, chúng tôi không biết tác giả lá thư là ai nhưng nó được phổ biến nhanh và rộng đến không ngờ.

Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa
Độc lập – Con C** – Hạnh phúc

THƯ CẢM TẠ

Kính gửi Trung tá Vũ Văn Hiển, Phó công an Phường 6 Quận 3 Thành phố Hồ Chí Minh.
Thưa Trung tá,
Lời đầu tiên, cho phép tôi được tỏ lòng ngưỡng mộ sâu sắc đến Trung tá, người đã vinh danh tôi với hơn 80 triệu người Việt Nam trong nước và nước ngoài trong ngày hôm qua, 24 tháng Chín năm 2012. Xin Trung tá cho tôi được tự giới thiệu mình, tôi: CON C**. Dạ, nhiều người bảo như thế là tục tĩu, nhưng tôi biết nói thế nào thưa Trung tá, khi mọi người đều gọi tôi như vậy.
 Mặc dù tôi là một cơ quan sinh dục, thực hiện chức năng bài tiết, chức năng truyền giống, giữ vai trò quan trọng trong việc duy trì sự tồn tại của loài người, nhưng không phải ai ai cũng tôn trọng tôi đúng với vai trò của mình. Khi giận, người ta gào vào mặt nhau: CON C**! Khi khinh bỉ, người ta nhổ vào mặt nhau: CON C**! Để chửi một thằng tồi, người ta bảo: CÁI THẰNG C**! Làm ăn tệ lậu như Vinashin, người ta bảo: LÀM ĂN NHƯ C**! Và còn hàng khối câu cửa miệng khác với giọng điệu coi thường tôi lắm, thưa Trung tá. Trong khi tôi, CON C**, không xấu xí, đê tiện, tồi mạt, kém cỏi như những kẻ bị ví von.
Ngược lại, cũng có những người tung hô tôi một cách quá đà, thưa Trung tá. Họ gọi tôi là Ngọc Hành, là Của Quý. Cũng có người đặt tên tôi dễ thương: Cậu Nhỏ, nghe cứ như Hoàng Tử Bé vậy đó. Rồi bao nhiêu người, vì nghe lời báo lá cải, vì tin vào kinh nghiệm truyền miệng trên lauxanh.us mà nỗ lực không ngừng để cải thiện vóc dáng của tôi. Họ còn giết tê giác lấy sừng, nấu ngầu pín dê, ăn tay gấu… và đổ lỗi là vì tôi mà họ phải tàn ác với thú vật như vậy.
Nhưng dù họ có nâng niu tôi, hay chà đạp tôi, cũng không ai tôn trọng tôi cho bằng Trung tá cả. Trung tá đã nâng tôi lên một tầm cao mới, một tầm cao mà ai ai cũng nỗ lực để có được. Giữa trụ sở công an Phường 6 Quận 3 trước mặt đông đảo mọi người, cấp dưới của mình, Trung tá đã thét lên lời thét đầy uy lực: “Tự do cái Con c**!” Vâng, đây chính là lời thét vĩ đại nhất nhằm vinh danh mình mà tôi từng biết đến, thưa Trung tá.
Tự do! Hai chữ đó mới quý giá làm sao! Người ta đã đổ bao nhiêu xương máu để dành lấy tự do từ cường quyền, bạo chúa, từ độc tài, phát xít. Thưa Ngài, người Pháp chọn Tự do là từ đầu tiên trong ba tiêu chí: Tự do – Bình đẳng – Bác ái, và vì vậy mà họ chọn quốc kỳ của họ có ba màu Xanh – Trắng – Đỏ. Tự do là một trong ba từ mà chúng ta viết phía dưới quốc hiệu. Tự do là từ mà ông Hồ Chí Minh đã trích từ tuyên ngôn của nước Mỹ khi ông ta đọc tuyên ngôn độc lập ở Ba Đình năm 1945. Và tôi cũng nghĩ rằng, nếu ngày đó ông Hồ không nhân danh tự do, thì chắc gì hàng triệu người Việt Nam đã đổ máu cho cái gọi là “cách mạng” ấy.
Tự do là điều mà – ngay khi Trung tá xưng tụng tôi, hét vào mặt vợ cũ của ông Nguyễn Văn Hải, thì tại tòa án – ông Hải đã đổi lấy 12 năm tù giam, bà Tạ Phong Tần phải đổi lấy 10 năm tù giam, chưa kể những năm quản chế sau khi mãn hạn.
Thưa Trung tá, tôi không biết lấy gì để đền ơn Trung tá vì những lời có cánh mà Trung tá đã dành cho tôi. Thực hiện theo khẩu hiệu mà Trung tá nêu ra, các bạn trẻ trên facebook đã thi nhau thay hai chữ Tự Do bằng tên của tôi. Họ nói: Không có gì quý hơn độc lập Con c**, Con c** – Bình Đẳng – Bác Ái, Hiệp định thương mại con c** (FTA – có lẽ sẽ đổi thành DTA (dick trade agreement) hoặc PTA (penis trade agreement)), rồi chưa kể đến các quyền như quyền con c** đi lại, quyền con c** ngôn luận, quyền con c** kết hôn, quyền con c** biểu tình… Nhiều đến mức tôi thiết nghĩ họ phải có một từ mới: c** quyền!
Thôi, dù tôi có kể ra bao nhiêu cũng không sánh hết được công lao trời bể của Trung tá. Và đêm đã khuya, thư đã dài, tôi còn phải vào với ông chủ để vui vẻ với bà chủ. Tôi xin dừng bút tại đây. Cuối thư, không có gì hơn, xin chúc Trung tá và gia đình sống vui vẻ, mạnh khỏe trong con c**, hạnh phúc.
Chào quyết thắng,
CON C**

Bạn thân mến,

Bản án với những người yêu nước đã tuyên, nhát dao đã chém xuống xé nát gương mặt của ước mơ dân chủ. Điều gì đọng lại trong buổi nhá nhem của đất nước? Riêng tôi, điều đọng lại là sự phẫn uất, cay đắng và hài hước.
Hài hước nhưng chính xác như khái niệm tự do ở đất nước này.

CTU